Tác giả : The Dream
Tình yêu của những cô gái
Thể loại : Truyện les
Chap 1: Cuộc gặp gỡ
_Alo Bảo Anh cho tao xin lỗi nha người tao quên lại là mày , giờ tao không thể sắp xếp đem thiệp qua cho mày ,cũng không ai rãnh để tao nhờ họ được vì ai cũng bận lo cho bữa tiệc của tao, tối nay 6h00 nha – Ly bạn B.A là SB
_ok k sao đâu , tao sẽ đến đúng giờ .
…………………………….
_ba ơi con qua nhà bạn dự sinh nhật nha ,tối nay con ngủ bên đó luôn không về ,cả nhà đừng chờ con.
_ ừ con đi đi sáng mai mấy giờ con về
_dạ 9-10h con về
_Uhm…..
……………………………..
B.A tuy là một SB nhưng cô không hề nam tính , lúc nào cũng dịu dàng nhỏ nhẹ cô lên đường với với chiếc áo sơ mi trắng ,vải tol , mỏng , quần đen bó , dép doctor và chiếc SH trắng đen
Trên đường đi thì xe bị hư lại hết xăng
_biết lựa giờ hư quá ha ! – B.A đem xe gửi ở 1 chổ quen gần đó sửa và đánh bộ và thật vui vì trời lại mưa.trong lúc núp mưa dưới 1 mái hiên B.A gặp 1 cô gái cũng đang núp mưa. Cô gái ấy xinh đẹp có làn da trắng buốt , nụ cười tươi , mắt to , thấp hơn B.Anh (có vẻ hợp gu em nó roài). Lúc đó có 1 chiếc taxi đi đến B.A đón xe định đi trước nhưng nghỉ gì đó rồi nhường xe cho cô gái
_cậu đi trước đi mình nhường xe đấy.( ga lăng á mà )
_ thế cậu đi cùng tớ nhé ?
_ tớ có người đón mà ,tớ kêu xe giúp cậu đấy
Đáp lại với B.A nụ cười cùng lời cảm ơn cô gái ấy dịu dàng nói :
_ thế tớ cảm ơn cậu , tớ đi trước nhé. Bye
_bye
Khi xe đã đi khá xa….
_dầm mưa cho rồi ,vô nhà nó thay đồ cũng được.
……………………………………..
_trời ơi Anh mày giỡn hoài mưa to thế sao mày lại dầm mưa xe mày đâu , không kêu tao đón ?– Ly vừa ngạc nhiên vừa lo lắng
_mày làm gì um sùm lên vậy lấy đồ cho tao thay đi
Tao sợ mày bận nên k gọi mày ,xe tao gửi sữa rồi, tao đi bộ không ngờ trời mưa
_mày thay đồ lẹ đi , thân thì yếu ớt mà toàn phơi nắng phơi mưa k à , mày mà sốt là tao xử mày đó.
_ờ biết ròi mà , la hoài. Sinh nhật thứ 18 vui vẻ nha bà bạn !
_ ừ cảm ơn
_chết rồi quà tao bỏ trong cốp xe quên lấy ra rồi
_thôi kệ đi lo lau người cho khô đi kìa
………………………………………………………
Ôi B.A ! những ngày đẹp đẽ của đời cậu bắt đầu rồi đấy ,cậu có biết cô gái lúc nãy cũng có mặt ở buổi tiệc k hã ? trong buổi tiệc cô gái ấy đã nhìn thấy B.A trước và tìm Ly để săn tin và diều gặp gió khi cô gái ấy là Fem mà B.A là SB.
…………………………………………..
_ ê lo ăn không vậy bà nội ,ra đây chơi – Ly bảo
_chưa ăn gì hết trơn còn mắc mưa vừa lạnh vừa đói , để ăn đã – B.A cáo gắt
_ ừ thì ăn đi. Mày thấy con nhỏ đứng chung với Huyền không ? – huyền là girlfriend của Ly. Cô gái mà Ly chỉ là cô gái mà B.A gặp lúc trú mưa
_ ừ thì sao – câu trả lời có vẻ vô tâm nhỉ nhưng thật ra là ngược lại đấy
_nó thích mày đó .
_gì ? – B.A ngạc nhiên – sao mày biết ?!
_nó nói . hồi nãy nó hỏi tao mày tên gì nhiêu tuổi , nó nhờ tao kêu mày dùm cho nó làm quen vì nó thích mày , nó tên Thảo bằng tuổi tụi mình á ! tao kêu nó tới nha ?
_ừ muốn làm gì làm – (mừng muốn chết mà giả vờ)
_Ê mà hồi nãy tao nói nó mày là SB nó k tin á
_k tin kệ nó
_tao còn không tin nói chi nó – vì bảo anh quá nữ tính
_tao đập mày giờ
……………………………………………
_hi – Thảo là cô gái ấy cất tiếng chào B.A
_hi , hân hạnh được gặp lại
_hì ! cậu ra sau vườn nói chuyện với tớ được không ở đây ồn quá
_ ok
…………………………………….
_ cảm ơn cậu nhường xe cho tớ nhé !
_ k gì đâu . hi
Cả 2 bổng dưng im lặng không ai nói với ai câu nào cho đến 5phut sau thì
_tớ thích cậu lắm ! cậu…cậu làm bạn gái tớ nha ?! – Thảo ấp úng ngỏ lời
_cậu đùa à ?!
_ tớ không đùa đâu tớ vô cùng hạnh phúc khi nghe Ly nói cậu là SB đấy
_à . . . cậu…. – B.A bỏ lửng câu nói rồi nhìn về phía hư vô
_ hi – Thảo cười vui – tớ làm cậu bối rối à ?
B.A cười đáp .
Bổng tay của Thảo vòng vào eo B.A rồi dần siết B.A vào gần Thảo hơn , Thảo nhón đôi chân bé nhỏ của mình lên thì thầm vào tai B.A :
_cuối buổi tiệc hôm nay tớ hy vọng cậu sẽ đưa tớ về đó cũng là cậu trả lời của cậu
Nói xong thảo nhanh chóng bước đi mà B.A k kịp phản ứng.
……………………………………..
_ s rồi cục cưng ? thấy con bé thế nào ?
_( bảo anh ngượng ngùng im lặng k trả lời quay sang chỗ khác )
_gì zậy nói tao nge đi mà ! sao rồi ? – Ly tò mò
_nó ngỏ lời làm bạn gái tao rồi !
_ trời ! nhỏ dạn dữ , rồi mày nói sao ?
_tao không trả lời , rồi nó nói nếu tàn tiệc mà tao dưa nó về thì coi như tao đồng ý.
_ thế mày có đưa nó về k ?
_mày ngĩ s ?
_rồi ok , xe hư rồi phải k tao cho mượn xe .
_ hi . cảm ơn !
_ ơn gì má ơi .
……………………………………….
_ nhà cậu ở đâu ? B.A hỏi
_ nhà e ở đường trần phú sát bên đây thôi a , thế nên e đi bộ qua , ai ngờ trời mưa , hi – thay đổi cách xưng hô tự nhiên quá làm e nó ngại
_ à e lên xe đi , a đưa cho về .
Trên đường đi
_Sao em gan thế ?
_………..
_chưa nói được nhiu câu thì e đã ngỏ lời y* a , e thật lòng chứ ?
_ a tin e đi , e đã thật sự y* a khi e nhìn vào mắt a , thì e biết được a 9 là 1 nửa của e.
Rồi bảo anh cười trong hạnh phúc , rồi 2 người tạm biệt khi đã đến nhà phương thảo. hạnh phúc đến với họ 1 cách dễ dàng như thế thì liệu có được bao lâu ? chúc cậu may mắn bảo anh à .
Chap 2: thành viên mới
Xin lỗi mọi người cho mình đổi ngôi kể ở chap này nha ! @@
Sau buổi làm quen hôm đó cuộc hẹn giữa 2 người bọn tớ tăng lên , bọn tớ cùng nhau đi nghĩ mát vào cuối tuần , shopping , picnic , …. một ngày nọ
_ anh ! tuần sau nhập học rồi , chúng ta sẽ không được đi chơi thường xuyên nữa ,em buồn lắm ! – thảo nhõng nhẽo
_ thôi lớn hết cả rời , lo học đi em ơi ! – tôi ( B.Anh) khuyên nhủ
_rồi e bit mà , do nghĩ hè riết rồi quen thói lười tí . hi
_hi
………………………………………………
Do thảo từ nhỏ đã k có bố bên cạnh ,nên muốn gì cô nàng cũng được mẹ chiều chuộng hết mực , cô sống ỡ mỹ cùng người dì, đến tuổi này thì nói là nhớ mẹ nên đòi về Vnam học tiếp. Còn tôi thì ba mẹ ly hôn ngay khi tôi còn rất nhỏ nên tôi ở với ba và cũng không tìm hiểu gì về mẹ của mình.
……………………………………………………
Buổi học đầu tiên tại lớp 12A1
Ngay khi bước vào lớp thì 2 cô nàng(tôi và thảo) đã gây được sự chú ý cho mọi người vì 1 là con gái yêu của bà hiệu trưởng ,1 là con gái duy nhất của ông chủ Resort Beach lớn nhất Tp HCM và có rất nhiều chi nhánh ở các thành phố lân cận.
Hai cô nàng bước vào chổ ngồi cạnh nhau , những cô gái khác nhìn họ với ánh mắt hâm mộ ,không thì ganh ghét , còn những chàng trai nhìn họ vì yêu mến họ, không thì muốn chiếm lòng họ để thừa hưởng cái gia tài kết xù sau lưng họ.
_mày đến trễ vậy ? – Ly hỏi
_ ờ tại ngủ quên , hì – tôi cười đáp
_lớp phó mà zdậy hả ?
_ hì tại ngủ quên mà
Ê !
_gì ?
_con nhỏ lớp trưởng ngồi bàn trên thấy k ? Ê đừng nhìn nó nghe tao nói thôi!
Tôi nhanh miệng ngăn Ly lại khi nó định nhìn nhỏ lớp trưởng
_ừ mà sao ?
_từ hồi tao mới bước vào cho tới giây phút này ,tao chắc là nó chưa rời mắt khỏi tao giây nào đó – tôi hoang mang
_trời ơi bình thường thôi , tụi mình quá đặc biệt còn gì, tao tưởng dụ gì hết hồn .
Khánh Ly cũng không phải là cô gái bình thường ba mẹ cô là cổ đông của Resort nhà tôi thế nên từ nhỏ bọn tôi đã thân như chị em trong nhà,.uhm …. Ly cao ráo , nhìn cao sang ,lịch thiệp , có nụ cười sát nhân , học giỏi . nói chung không gì có thể chê được ,nhưng Ly có cái tội là con gái mà đẹp trai ^.^
Hồi nãy lúc tao với huyền vô cũng vậy thôi , chuyện này còn xảy ra dài dài , mày từ từ sẽ quen, tại mới về đây học nên mày thấy lạ thôi
Từng tùng tùng
Vào học tiết đầu là môn Anh
_bọn nó cứ nhìn tao mãi không tập trung được mày ơi !
_ để tao ! Ly trả lời
Mấy ông bà cố quay lên dùm ạ !
_ em làm gì thế Ly ? cô đang đứng lớp em k được quyền nói chuyện khi cô chưa cho phép . – Giáo viên lên tiếng
_ em xin lỗi ,nhưng cô ơi ! các bạn cứ quay xuống nhìn bọn em mãi , Bảo Anh rất ngại vì là học sinh mới , điều đó làm bạn ấy khó chịu và không tập trung được.
_ ok ! nhưng nếu thế thì em phải xin phép cô trước khi muốn nói lên ý kiến của mình . được chứ ?
_ yes ! teacher.
_ còn những bạn khác cô đề nghị các em quay lên không dược nhìn Bảo Anh nữa mà làm bạn ấy khó chịu .
_ yes ! teacher – cả lớp đồng thanh
Có lần lớp trưởng nhìn tôi cười , theo phản xạ và phép lịch sự tôi cười đáp lại và thảo đã bắt gặp được điều đó nên ghen bóng gió k thèm đếm xỉa tôi mấy ngày trời , tôi khó khăn lắm mới năn nỉ cho nàng ngui giận thì chuyện động trời xảy ra , bố mẹ dương -lớp trưởng- đột ngột qua đời vì tai nạn giao thông , cô ấy đau buồn mấy tuần liền mà chưa nguôi vì sắp tới kỳ thi nữa nên cả lớp ai cũng lo lắng cho cô ấy , chúng tôi kể cả cô chủ nhiệm phải 5 lần 7 lượt khuyên bảo thì dương mới chịu trở lại lớp học , rồi tan học hôm đó cô ấy hẹn tôi lên tầng thượng bảo là mún tâm sự thế nên tôi nói 3 đứa kia chờ bên dưới 1 lát rồi cùng về ,lên đến nơi
_B.A tớ thích cậu lắm , cậu làm bạn gái tớ đi !
Tôi trơ mắt nhìn dương , suy nghĩ 1 lúc thì tôi bảo rằng :
_k đc đâu dương à
Tôi vưà dứt lời thì nước mắt dương giàn ra , cô ấy đột nhiên xô tôi 1 cái thật mạnh làm tôi văng ra xa rôi cô leo lên lang cang mà đứng , đám bạn tôi dưới đất nhìn lên thấy nên hoảng hốt đt lên hỏi tôi :
_mày làm trò gì vậy bảo anh ? rủ con bé đó chơi trò người nhện hã ? – dám gọi tôi bằng mày thì chỉ có ly thôi
_ k gì đâu mày dưới đó trấn an mọi người đi , đừng lên đây mọi chuyện để tao
_rồi rồi , cẩn thận đừng để chuyện đáng buồn xảy ra .
Tôi cúp máy , dương thì vừa nhìn tôi vừa khóc rồi nói :
_ tại sao ? tại sao ba mẹ tớ bỏ tớ ?tại sao họ bỏ tớ chứ ?tớ đâu làm gì sai để họ phải buồn , tại sao chứ ? cả cậu nữa , cậu cũng k thèm tớ– dương vừa hét vừa nói trong từng tiếng nấc
Tôi giật bắn mình vì dương hét to
_dương cậu nghe tớ nói đi ! họ là ba mẹ cậu , họ yêu thương cậu và không hề rời bỏ cậu , họ luôn bên cạnh cậu theo dõi cậu từng ngày, cậu biết chưa ? họ sẽ rất buồn nếu như người mà họ yêu thương nhất bị lạc lối, không tự tin và yếu mềm trước những khó khăn , dễ gục ngã nhu vậy , nếu cậu k muốn họ buồn thì nghe lời tớ xuống đi.
_……………………………..
_còn nữa , bà cậu thì sao , cậu ích kỹ vừa thôi , cậu vì bản thân cậu , cậu đoàn tụ vời 3 mẹ cậu trước rồi cậu để lại bà ấy một mình ở đây à , bà đấy cũng sắp đi rồi , cậu phải chăm lo cho bà ấy những ngày cuối cùng này mới là chuyện cậu nên làm hiểu chưa đồ ngốc – tôi quát lớn hai chữ cuối
Có vẽ như thấm thía được điều gì đó cô nàng ngồi xuống trầm ngâm một hồi rồi nhìn tôi trong nước mắt , tôi hạ giọng :
_Cậu xuống đi , đừng dại dột nữa , rồi vào nhóm bọn tớ nhé bọn tớ sẽ chăm sóc cậu và ở bên cậu khi cậu cần. ok?
Nói xong tôi dần tiến tới dương …… nắm được tay cô bé tôi nhẹ người, tôi từ từ kéo cô xuống , và cô cũng nghe theo tôi k kháng cự lại nữa , khi đã xuống khỏi lang cang cô ôm chầm lấy tôi và khóc , nức nở, tôi cũng khóc theo. mọi người bên dưới chạy lên thấy vậy cũng ôm lấy bọn tôi…………………………
Chap 3 . 48 giờ đối mặt với tử thần
Sau những chuyện xảy ra không may đó dương đã dần hồi phục lại được tinh thần , và nhanh chóng quên đi những gì nên quên ,bọn tôi càng ngày càng khắng khit nhau hơn, dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho nhau……
Giờ ra chơi
_dương này ! ngon lắm ăn đi ! – Huyền thân thiện mời Dương
_ờ cảm ơn cậu , hi
_ trời gì mà phải cảm ơn nó cho mệt , là chuyện nó phải làm thôi , cậu khéo khách sáo – tôi cắt ngang cuộc hội thoại và nhận được từ Ly một cái liếc k hề thân thiện
Đột nhiên có 1 người con trai , tướng tá lịch thiệp , là lớp học sinh lớp 12A2 tiến gần bọn tôi và lên tiếng phá vỡ không khí căng thẳng này:
_ dương cậu nói chuyện với tớ lát được không?
_ờ được .
Rồi 2 người bọn họ cùng nhau đi ra 1 góc của cantin nói chuyện
_dương tớ thích cậu và cậu thừa biết điều đó mà tại sao cậu không k đồng ý làm bạn gái tớ ? cậu để tớ phải chờ mãi thế sao ?
_tuấn ! tớ nói rồi , tớ không thể nào đồng ý quen cậu được . cậu thừa biết giới tính của tớ mà và hơn nữa tớ chỉ yêu Bảo Anh thôi – dương kiên quyết chối từ tuấn ( tuấn là con trai cả của 1 gia đình có gia thế k kém gì chúng tôi , mẹ hắn xưa là ca kỹ nổi tiếng ở phòng trà Thanh An , còn ba hắn bề ngoài làm ăn lương thiện với cái vỏ là chủ của quán Bar Bạch Đằng và một điều hiển nhiên là bên trong ông ta buôn lậu , mở sòng bạc , cho vai nặng lãi và nổi tiếng trên giang hồ với cái tên Năm Hô , là con trai của một người như vậy thì đương nhiên là chẳng tốt lành gì )
_con nhỏ đó thì có gì hơn tớ chứ , nói cho cùng thì nó chỉ là 1 đứa con gái thôi , chỉ biết dựa hơi ba của nó chứ làm được đách gì ?
_cậu nói người ta thế còn cậu thì sao ? không có ba cậu chống lưng cho cậu thì cậu là người phải đi xách dép cho bọn nó đấy – tôi hấc mặt về phía bọn nó( bọn nó ý chỉ những người theo chơi với Tuấn )có vẻ bị đả kích Tuấn giơ tay lên đánh dương , dương sợ và dù có chạy thì cũng không thoát nên chỉ biết ôm mặt lại để bảo vệ khuôn mặt nhưng sau một hồi nhắm mắt che mặt mà không bị gì dương ngước nhìn lên trên thì thấy huyền đã đỡ đòn cho dương – Huyền là nữ võ sinh nổi tiếng ,đẳng cao về karate
_mày ngon rồi . đụng tới người của bọn tao thì không yên đâu – Huyền nói với vẻ mặt vô cùng đểu và k hề rời đôi mắt hình viên đạn của cô khỏi tên Tuấn , tay thì siết chặt cổ tay hắn làm cho hắn đau nhưng có thế nào cũng không rút đươc tay ra , chắc lúc nãy hắn quát lớn tiếng làm cả bọn đang ngồi ăn nghe thấy nên đi tới chổ Dương và kịp thời ngăn tên Tuấn lại , còn đám người theo chân hắn vừa thấy chúng tôi thì đã chạy mất dép.
_bỏ tay tao ra, đồ bệnh hoạn về giới tính như mày đừng có đụng vào tay tao – Tuấn chuyển chiêu khích tướng
Chát , 1 tiếng thật to , sau khi đánh hắn ta Dương lên tiếng
_ cậu nói như thế thì chẳng khác nào đang chưởi tôi vì thế càng không có lý do nào để tôi phải đồng ý quen cậu cả
Tuấn lườm Dương 1 cách đáng sợ rồi hắn vùng tay Huyền ra muốn xông đến đánh Dương lần nữa thì kịp thời Huyền khống chế được hắn rồi bọn tôi cùng nhau đánh hắn , tơi bời , lã lơi hắn nằm dài dưới đất và phải cố gắng gượng hết sức lực còn lại để ngồi dậy và hắn không quên cảnh cáo chúng tôi trước khi đi
_ĐM* được lắm ! tao không quên giây phút này đâu , tụi mày phải trả giá đắc.
_bọn tao hầu ! – Ly lên tiếng
Sau khi hắn bỏ đi
_ không sao chứ cô bé ? – cậu hỏi quan tâm ngọt ngào ấy của tôi đã làm thay đổi 1 gương mặt từ lo lắng sợ hãi trở nên vui cười
_ tớ k sao các cậu đừng lo
_dương nè thời gian này cậu cần phải cẩn thận nên đi chung với bọn tớ tránh hắn tìm cậu trả thù – Thảo quan tâm
_hì cậu khéo lo có khi nào mà bọn mình rời nhau đâu
_nhưng khi về nhà thì cậu về 1 mình đấy thôi , bọn tớ không yên tâm – Huyền chen vào
_lát tan học bọn tớ sẽ đón cậu cùng bà sang nhà Bảo Anh vài hôm , dù cậu có đồng ý hay không – THảo bá đạo
Như hiểu được ý tôi khi tôi nhìn Thảo là không ghen à , thì Thảo gật nhẹ đầu với tôi , tôi lên tiếng
_ đúng rồi sang nhà tớ đi , bà của cậu sẽ được chăm sóc tốt hơn này , cậu cũng sẽ an toàn hơn vì sẽ được đi học cùng tớ , cậu yên tâm đi ba tớ không ý kiến gì đâu – tôi thuyết phục cô bé
_nhưng ….. – dương còn ngập nhưng
_ nhưng ,nhị gì nữa quyết định thế đi , giờ thì lên lớp nhanh nào– Ly quả quyết
Tan học
Bọn tôi nhanh chóng tới nhà Dương thu dọn đồ đạc của hai bà cháu , tôi còn gọi thêm 1 xe nhà và 2 cô giúp việc nữa để chăm sóc và đi cùng xe với bà bằng xe 4 chổ , còn Dương thì đi xe 7 chổ với bọn tôi. Đến nhà tôi sắp xếp ngay 2 cô giúp việc thân thiện chịu khó mà lớn tuổi để có nhiều kinh nghiệm mà chăm sóc bà và 2 người họ sẽ ở trong phòng dành cho khách cùng bà , còn dương ngủ chung phòng với tôi nhưng k chung giường ( k thì Thảo nó giận @@ ) tôi traĩ đệm khác dưới đất cho dương . Rồi bọn tôi cùng ăn tôi sau đó nhà ai nấy về và kết thúc một ngày mệt mỏi
Chap 3 :48 giờ đối mặt với tử thần
_alo ! có gì hã Ly – tôi trả lời
_ừ , Dương bên nhà mày ổn chứ ?
_rồi , rồi xong cả , yên tâm !
_bọn tao đang sang nhà mày , tới đầu cầu rồi .
_ừ ! đi bằng gì ? tôi hỏi
_đi xe nhà tao , thôi có gì đền nhà nói , cúp máy nha .
_ok bye
Tôi cúp mày rồi xuống phòng bà gọi Dương cùng tôi dọn đồ ăn ra để mời chúng nó , vừa xong chúng nó cũng vừa tới
_sang bên đây lạ chổ ngủ được không Dương ? – Huyền quan tâm
_được , vì mấy hôm nay cảm thấy mệt trong người nên trãi đệm ra là tớ ngủ ngay.
_có bị dê đuổi không ? Ly đùa
Thì ngay lập tức tôi và Thảo liếc nhìn Ly ngay , Dương cười híp mắt
_k đâu , dê nào mà dám lại gần tớ.
Các cậu à , dù sao thì tên Tuấn cũng k có phá rối chúng ta nữa ,các cậu cho tớ dọn về nha ?
_không được ! – chúng tôi đồng thanh phản đối
_ hôm qua tớ nói rõ mọi chuyện với ba tớ rồi , ba tớ bảo , gia đình nhà thằng Tuấn rắc rối hơn nữa bụng dạ cha con tụi nó xấu xa, đê tiện vô cùng , hồi còn trẻ vì tranh mối làm ăn ba tớ đã chạm mặt với ông Năm mấy lần theo như ba tớ đoán ,chắc chắn thằng Tuấn sẽ trả thù tụi mình kêu tụi mình phải cẩn thận, với lại bà cậu ở đây có các cô chăm sóc chẳng phải đỡ hơn rồi sao ? k được về ! – tôi cương quyết
_ đúng rồi ! ở đây chẳng phải rất tốt sao , theo như ba Bảo Anh nói thì chuyện này chưa êm xuôi đâu nên cứ từ từ đi Dương – Thảo nói theo
_cậu đừng ngại gì cả , ba Bảo Anh rất tốt , rộng lượng lắm , ông sẽ k có ý kiến gì đâu – L y cũng chen vào
_nhưng tớ …. Dương ngại
_ ngại ngùng gì mà , mệt quá – Huyền bực tức
_thôi thì nghe theo các cậu vậy
_ phải vậy chứ – Huyền nói
_ờ các cậu ơi ! nhà hết bánh rồi tớ ra đầu hẽm mua thêm về ăn , đợi tớ – tôi lên tiếng
_nhớ mua snack cho tao nha
_rồi khỏi nói
15 phút trôi qua B.A chưa về………………..
_Đi ra đầu hẽm có tí cũng lâu , con nhỏ này thiệt tình – Ly cằn nhằn
_chắc ra chợ rồi chứ gì đợi tí nữa đi – Huyền nói
…………………30 phút trôi qua B.A chưa về………………..
_con nhỏ này thiệt tình ta ơi , gọi nó mới đươc
Tè …tè ….tè ….tè trên bàn bếp -> Đt B.A trên đó
_rồi nó để đt ở nhà rồi – huyền bảo
Cùng lúc đó ông Phát từ trên lầu xuống
_tụi con tới chơi hã ? B.A đâu rồi ?
_dạ chúng cháu chào bác
_B.A nói là ra ngoài đầu hẽm mua thêm bánh cho tụi con mà nửa tiếng rồi chưa thấy về , mà nó để đt ở nhà nên k liên lạc được bác ơi – Ly thưa
_có khi nào B.a gặp chuyện không ? – Thảo run run nói
_ k sao đâu đừng nói gỡ – huyền nói
_ nhỡ có chuyện thật thì sao – Dương sợ hãi
_để bác đi kiếm nó
_tụi con cũng đi
Chúng tôi vừa định đi thì ngoài cửa có 1 người nào đó la to
_ ông Phát ơi ! ông Phát !
_ gì thế chú ba ?
_ nhỏ con ông hồi nãy bị mấy đứa nào bu vô đánh ở đầu đường á , rồi nó bị tụi nó đưa đi đâu rồi , tui dẫn xe nó về nè , ông báo công an đi !
_ rồi rồi cảm ơn chú
Chúng tôi hốt hoảng , thảo và dương khóc nấc cả lên
_Ly ở nhà quản lý các bạn nghe con, tụi con nhất định k được ra khỏi nhà biết chưa , để cho bác lo mọi chuyện , là thằng tuấn chứ k ai , nó đụng tới con gái bác , bác k bỏ qua cho nó đâu ,giờ bác lên quận tìm chú thành
Còn nữa , đến tối bác chưa về thì tụi con gọi về xin phép bố mẹ ở lại nhà Ba1c đi đừng về , sáng mai Bác sẽ đích thân đưa tụi con đi học
_Dạ bác
Thảo với Dương khóc càng ngaỳ càng dữ dội hơn , Ly và Huyền khổ thân với hai cô nàng
……………………dưới nhà kho tại căn nhà riêng của Tuấn……………..
Tuấn trói B.A vào cột gổ to , đánh đập B.A để trả thù ngày hôm đó bị đánh
_ thấy vui chứ ? – Tuấn nói đểu
_thằng chó
Chát……chát , 2 cái tát thật mạnh vào mặt của tôi.
_im đi ,con biến thái !
Tôi bị cắn môi nên rất đau và chảy máu hơi nhiều , càng đau càng làm tôi giận lên tôi nghiến răng chịu đựng vì nếu có thế nào tôi cũng đang thất thế trong lúc này
_mày ngon lắm , bắt cóc tao về đây còn đánh tao thế này , tốt nhất mày giết tao đi , nếu để tao sống sót trở ra thì tao k bỏ qua đâu
Đột nhiên hắn lên cơn khó thở , hì hục như sắp chết,quan sát 1 lúc tôi mới hiểu là hắn lên cơn nghiện , tôi càng sợ hãi hơn nhưng cố gắng lấy lại bình tĩnh , hắn cũng kiềm chế lại xúc động của hắn móc trong túi ra điếu thuốc , bật quẹc lên hút được gần nữa điếu thì cơn nghiện hắn nguôi xuống và hắn tiếp tục đánh tôi ,từ chiếc áo sơ mi trắng sữa giờ là chiếc áo sơ mi đỏ vì giờ đây cơ thể tôi chỉ toàn là máu , máu chảy ra từ những vết roi mà hắn ta đánh tôi
_đánh mày hoài cũng mệt , tao có 1 trò chơi rất vui mày muốn chơi không ? bây giờ tao uống 1 ly rượu thì hôn mày 1 cái . được chứ ? hahahaha – hắn cười nham nhỡ
Tôi thì thào trong hơi thở yếu ớt của mình , vì tôi gần như đã kiệt sức:
_tránh xa tao ra đồ đê tiện !
_hahaha đừng làm a cụt hứng chứ em
Nói xong hắn nóc hết rượu rồi dần tiến đến gần tôi, hắn nâng càm tôi lên tiến sát mặt tôi hơn , đương nhiên tôi phản kháng , nhưng vì tôi đang quá yếu k thể làm gì chỉ còn cách đơn giản nhất tôi phun ngụm máu cùng nước trong miệng tôi vào mặt hắn để ngăn hắn hôn tôi , lại một lần nữa tôi bị hắn cho ăn tát
_ hahaha – hắn cười lớn
Con đ* biến thái như mày tao đếch thèm đụng vào cho dơ mỏ tao , tao nói cho mày biết ngày mai là ngày cuối cùng của cuộc đời mày , có gì trăn trối thì nói , hahaha
Dương à ! anh yêu em , vì thế ngày mai anh sẽ tặng em một món quà mà cả đời em sẽ không quên được .
Nói xong hắn đập chai rượu xuống đất rồi bỏ đi đâu đó
21h00 Tại nhà tôi
_Bọn nó sao rồi – huyền hỏi
_mệt quá ngủ hết rồi , khổ vãi – LY than thở
Có tiếng lục đục trước nhà , ba tôi về
_ Bác ơi sao rồi bác ? – Ly hỏi
_tụi con yên tâm đi , bác chỉ lo Bảo Anh bị nó hành hạ , sợ nhất là lỡ mà nó làm bậy thì tội nghiệp con bé , chú Thành nói thằng đó tham gia buôn bán ,tàn trữ và sử dụng ma túy nên đang bi công an theo dõi ,Bảo Anh bị đánh và bị nó nhốt ở đâu họ đều biết cả , chỉ là chưa thể cứu được Bảo Anh lúc này thôi , vì đây là cơ mật nên họ k nói nhìu gì với bác , nhưng họ hứa chắc chắn sẽ có điện thoại về cho cúng ta trong vòng 24h nữa nếu có chuyện khẩn cấp nếu k họ sẽ đưa bảo anh an toàn trở về. giờ thì trể rồi đi ngủ đi con , mai đi học
_dạ
Tuy qua cách nói chuyện trong bác phát rất bình tỉnh , nhưng chắc chắn trong lòng bác rất lo cho nó , mình phải an ủi bác mới được – Ly nghĩ trong đầu
Em ngủ trước đi , anh lên phòng an ủi bác – Ly bảo Huyền
_ hic hic em sợ quá ! – Huyền thút thít
_trời ơi ! cô nương cho anh xin đi , anh dỗ 2 con bé cả buổi chiều mệt nhừ rồi giờ em khóc nữa anh mệt lắm , nín đi nghe anh nói nè , bây giờ bác là người lo lắng hơn ai cả vì thế chúng ta phải thật bình tĩnh để hộ trợ bác trong lúc này em hiểu chưa ?
Nghe Ly nói xong Huyền nghỉ thoáng hơn không khóc nữa , Huyền ôm Ly , tựa đầu vào lòng Ly , Ly cũng ôm lấy Huyền ,hơi ấm của Ly như 1 thức uống tăng lực cho Huyền cô nàng bỏ Ly ra lên phòng , Ly thì pha ấm trà đem lên phòng cho ba tôi thì y như rằng ba tôi vì lo lắng nên chưa ngủ
_bác ơi uống tách trà nhé ? con pha đấy
_ukm cảm ơn con , sao k đi ngủ đi con mai còn đi học .
_dạ ngày mai bọn con xin nghĩ ạ , lo cho bảo anh thế vô lớp tụi con chẳng tập trung được đâu bác , bác cũng đừng lo lắng nhiều nữa nhé mà ảnh hưởng sức khỏe.
_uhm bác ngủ ngay đây thôi con về phòng đi !
_vâng ạ , bác ngủ ngon ạ !
Nói vậy chứ ai mà ngủ được về phòng tôi Ly nằm trên ghế sofa , Huyền thì chui vào lòng Ly hai người không ai nói với ai câu nào , nhưng họ tự hiểu là chỉ cần được ở bên nhau như thế thì họ đã bớt mệt mỏi lo lắng phần nào.
……………….5 giờ sáng hôm sau………………
Do mệt nên họ chợp mắt được 1 lát thì đã thức dậy vào 4 giờ sáng cả nhà ngồi cùng nhau ở phòng khác để đợi điện thoại của chú Thành
Từng giây từng phút trôi qua , 7gio sáng rồi , không nhận được điện thoại của phía công an cả nhà đỡ lo hơn phần nào
………….phía Bảo Anh………………
_con kia !
Nói xong hắn tạt nước làm tôi tỉnh
_đi theo anh mày , chuẩn bị quà sinh nhật cho người yêu tao thôi
Hắn tháo tôi ra khỏi cây cột , rồi trói thòng tay tôi vào sợi dây thần , hắn siết rất chặt làm tay tôi rất đau , rồi hắn lôi bộ tôi ra sâu sau vườn nữa, là 1 bờ sông , là 1 phần sông của sông Sài Gòn , hắn dựng sẵn 1 cây cột nhỏ như cột cờ nhưng thay cho lá cờ thì hắn trói cả người tôi lại và kéo tôi lên cao, hắn hút thuốc rồi uống bia , hết bia rồi đến rượu , nhìn hắn như một tên điên , lúc này tôi sống dỡ chết dỡ vì người đầy vết thương nên chẳng còn biết sợ là gì tôi chỉ biết nghe hắn than thở thôi
_mày là cái thá gì chứ , mày chỉ là 1 đứa biến thái , trai gái chẳng rõ , bán nam bán nữ , còn tao , 1 người không có gì mà phải chê , tao có tiền , có của gái theo tao đếm đếch có hết , tao cũng đếch có thèm vì tao yêu cô ấy , tao yêu thật lòng, tại sao , tại saooooooo , Dương yêu mày mà k iu tao – hắn nói như thét
Rồi hắn khóc , khóc xong hắn lại uống thêm rượu rồi hắn càng mất bình tỉnh , hắn thét lên như 1 tên điên rồi típ tục chửi bới tôi
_yaaaaaaaaaaa ! tao …tao nhìn thấy cái mặt mày là nỗi căm ghét mày của tao càng dâng lên , mày chết đi con đ* chó
Nói xong hắn dơ tay lên cùng với con dao , hắn dùng con dao đó cứa dây ,hắn cứa cho đến khi dây đứt mà dây đứt thì tôi sẽ rơi xuống con sông này mà đi về hội tụ với Hà Bá. Vì hắn đang say nên không đủ sức cứa dây , hắn cứa từ từ , từ từ hơn hai phút sau thì chỉ còn độ 1 phân nữa là dây đứt.Lúc này hắn giơ tay thật cao , ý định là kết liễu tôi nhanh chóng với nhát dao này
Đùng … đùng
Là tiếng súng , những tiếng súng nổ vang trời làm tôi chú ý , tôi nhìn theo hướng mà tôi nghe được có tiếng nổ , phía xa xa ,có những chiếc ca-nô đang tiến lại gần tôi , là công an , công an đến tôi mừng thầm ,
_Nguyển Quốc Tuấn ! hãy bỏ hung khí xuống mà chịu hàng , cả khu vực này đã được chúng tôi bao vây , cậu sẽ không chạy thoát đâu – công an dùng loa phát lớn
Tôi quay sang nhìn Tuấn , hắn đã bị thương đâu đó , tôi k nhìn rõ tôi chỉ thấy hắn gục dưới đất
_ Bảo Anhhhhh! – Thảo gọi trong tiếng nấc
Tôi quay sang nhìn , các bạn và ba của tôi đã có mặt ở đây , công an đã nhanh chóng khống chế được người của Tuấn , nhưng hắn không hàng , hắn cố gắng gượng dậy nhưng không thể đủ sức đứng hẳn lên để tiếp tục cứa dây nhưng hắn muốn tôi chết đó là mong muốn duy nhất của hắn trong lúc này , lại một lần nữa hắn vớ lấy con dao và dơ tay lên và cũng một lần nữa những tiếng súng vang lên , lần này tôi thấy rất rõ hắn bị bắn vào cánh tay phải ,máu của hắn bắn cả vào mặt tôi , công an lại phát loa .
_ chúng tôi không muốn cậu phải chết , nhưng nếu cậu còn không chịu hợp tác tôi sẽ hạ lệnh xả súng ! tôi nhắc lại 1 lần nữa , chúng tôi không muốn cậu phải chết , nhưng nếu cậu còn không chịu hợp tác tôi sẽ hạ lệnh xả súng !
_hahaha ! dù có chết tao cũng phải kéo theo con nhỏ này ,
Dương – hắn kêu to
Anh yêu em . anh biết hôm nay là ngày sinh nhật của em , nên anh cố tình chuẩn bị quà tặng em đấy , bất ngờ chưa ?
Yahhhhhhhhhhhhh mày chết đi con biến thái !
_ bắn – 1 người công an hạ lệnh
Đùng … đùng rất nhìu tiếng súng vang lên làm tôi rát tai , hắn chảy rất nhiều máu , lúc này hắn vẫn chưa khụy xuống , hắn giương mắt nhìn tôi , rồi mới gieo mình xuống dòng sông , mọi người vội vàng chạy đến hạ tôi xuống , Thảo ôm tôi rất chặt và khóc , nước mắt cô ấy rơi lên mặt tôi , tôi chỉ kịp mĩm cười với cô ấy rồi thiếp đi mất.
Chap 4 : Năm Hô trả thù
Ngay sau khi Tuấn bị bắn chết Năm Hô nhanh chóng nhận được tin ngay hắn vô cùng tức giận , nhưng về phía công an hắn không tiện ra mặt nên hắn nhắm vào tôi chỉ tôi thôi. Lúc này tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu , bác sĩ bảo tôi mất máu quá nhiều , lại 2 ngày không ăn uống , sức khỏe tôi giờ đây vô cùng yếu ớt nếu trễ tí nữa có thể tôi sẽ tử vong nên tôi được đưa vào phòng điều trị đặc biệt , và phải vô đến 4 bịch máu , và hai bịch nước biển . Buổi sáng thì các cô giúp việc thay phiên chăm sóc tôi , buổi chiều thì các bạn cũng thay phiên túc trực tôi và đặc biệt là buổi tối hầu như tât cả mọi người đều vào chăm sóc cho tôi vì họ lo tôi tỉnh dậy cần ăn uống gì thì cũng có người lo hơn nữa ba tôi cũng rất lo sợ ông Năm sẽ tìm đến tôi và đương nhiên là không thể thoát khỏi chuyện đó rồi.
_ Bả…bả…bảo Anhhh ơi ! hic hic , anh tỉnh lại đi mà , chẳng lẽ anh cứ để em ngày nào cũng phải ngồi thế này để nhìn anh ngủ sao …. – Thảo khóc thảm thiết
_ được rồi Thảo , bình tĩnh đi , đừng có như vậy – Ly khuyên trong nước mắt
Huyền và Dương cũng đứng nhìn tôi trong nước mắt vì họ không thể nào thôi xót xa khi thấy những vết thương trên người tôi được
_tụi con ơi ! – Ba tôi từ ngoài bước vào lên tiếng
_Dạ bác
_bác có nói với chú Thành rồi , tụi con từ nay đỡ phải lo hơn , vì lát nữa sẽ có người đến canh cửa phòng của Bảo Anh , họ sẽ thay nhau bảo vệ Bảo Anh
_vậy khỏe , chúng ta đỡ thấp thỏm lo lắng nữa , hì – Ly cố gắng thay đổi không khí bằng nụ cười của mình
_à họ đến rồi các con ơi ……………………………………………………………………………………………………………………..
Chào mấy cậu
_dạ chào bác , bác với người nhà đi nghỉ trưa đi để tụi con canh cửa cho
_ờ được được , nhờ tụi bây ha ,
đi ăn cơm mấy nhỏ ơi , bác đói rồi
_dạ , được rồi Thảo ơi cậu không thương thân xác cậu nhưng tớ thương lắm đấy , đi ăn chút gì dùm tớ đi , tớ xin cậu đấy
Thảo gật nhẹ đầu rồi đi cùng mọi người , phòng của tôi được ba tôi yêu cầu Viện trưởng chọn , là nơi ít người qua lại , vắng vẻ và điều này đã tạo điều kiện cho ông Năm dễ dàng xâm nhập vào phòng tôi
Tôi nhập viện được 3 ngày thì ông 5 bắt đầu tìm cách tiếp cận tôi, ông ta điều tra nơi tôi nghỉ rồi kể cả những ai thường ra vào phòng tôi , và lúc mấy giờ là cảnh sát thay ca trực , 13h00 hôm đó ông ta cải trang thành nam y tá đứng nép ở 1 góc đợi các bạn tôi ra về và đến 13h45 thì các bạn và ba tôi ra về
_tụi con ơi về thôi , cho Bảo Anh nó nghỉ – ba tôi nói
“ bác khi nào cũng vậy , bề ngoài lúc nào cũng bình tĩnh hơn ai hết , vì bác không muốn mọi người đã lo lắng lại thêm lo lắng nhưng thực chất trong lòng bác thì bác rất lo cho tính mạng của Bảo Anh ’’ – Dương ầm thầm nghỉ trong đầu và lại rơi lệ nhìn tôi
_nhưng bác ơi , hôm qua bác sĩ nói trong vòng hôm nay Bảo Anh sẽ tỉnh bác không muốn ở lại chờ Bảo Anh tỉnh dậy sao ? – Huyền nói
_các con yên tâm đi , B.A nó tỉnh lại thì bác sĩ hay công an ở đây cũng sẽ báo cho chúng ta biết thôi , bây giò thì chúng ta nên về nghỉ ngơi , chứ cứ thế này mãi thì B.A tỉnh dậy còn chúng ta thì bệnh lúc đó lấy ai chăm sóc cho B.A – ba tôi khuyên răn các bạn
_vâng ạ !
Lúc này khi thấy mọi người ra về hết ông 5 đeo khẩu trang vào, tiến gần lại phòng tôi cùng chiếc xe đẩy có chứa đồ nghề của y tá thì lập tức được 2 chú công an ngoài cửa chặn hỏi ngay :
_chú là ai ? vào trong có việc gì ?
_tôi là y tá , đến kiểm tra nước biển cho bệnh nhân
_thường là cô Lan chăm sóc cho bệnh nhân nay sao lại là chú ?
Ông ta ngập ngừng 1 lát rồi trả lời :
_ cô Lan có việc bận nhờ tôi kiểm tra dủm cô ấy , bây giờ hai chú có cho tôi vào không đây , lỡ hết nước biển rồi thì bệnh nhân tính sao đây?
Quan sát 1 lúc 2 chú cong an nhìn nhau rồi cho ông ta vào , qua được ải 1 cách dễ dàng ông ta mừng rỡ , lúc này trong đầu ông ta đang suy nghĩ sẽ làm gì để khử tôi , nhưng ông ta không ngờ vào bên trong vẫn còn 2 nữ công an ngồi trực phía bên trong , ông ta quan sát lịch thay ca của công an rất kỹ nhưng ông ta k ngờ 2 nữ công an bên trong là cố định k thay đổi vì thế nên ông ta k biết sự có mặt của 2 nữ công an này , lúc này ông ta chỉ còn cách giả nai vài động tác rồi đi ra thôi chứ biết sao giờ.
Đến 18h00 thì các bạn tôi quay trở vào thăm tôi , lúc này bác sĩ cũng đến để xem tôi tỉnh chưa thật đúng khi mọi người vừa vào thì tôi tỉnh dậy , bác sĩ kiểm tra tôi 1 lát thì nói :
_1 tuần sau thì con mới xuất viện được , trong thời gian này phải cố gắng nghỉ ngơi rồi ăn uống nhiều vô lấy lại sức khỏe nha con gái
_vâng ạ ! – tôi đáp lại rồi mĩm cười với cô bác sĩ chu đáo này
Sau khi bác sĩ ra ngoài thì Thảo , tôi thấy Thảo đứng nhìn tôi và khóc , rồi Thảo mới sà vào tôi ,
_ hic hic…hic sao giờ này anh mới tỉnh ? anh không ngủ luôn đi , hic…hic…
Rồi Thảo gục xuống ngực tôi và khóc , tôi đưa tay vuôt ve mái tóc ấy và nhẹ hôn lên nó , đã lâu rồi tôi chưa hôn lên mái tóc này
_ chà ! ngủ đã đời luôn ta
_ con người ta con cưng sung sướng hơn mình cái chổ đó đó
Ly và Huyền nói vui để không khí đỡ nặng nề hơn , lúc này Thảo không khóc nữa rồi ra ngoài mua gì đó để tôi ăn , giờ tôi mới nhìn sang Dương
_ lại đây sao cậu lại đứng đó ?
_ tớ ghét cậu lắm
_không sao ghét mà đến thăm tớ thì được rồi , đã nói cậu lại đây bên tớ mà , cho tớ ôm cái chứ lâu rồi không gặp nhỉ ?
Dương ôm chặt lấy tôi và tôi cũng thế
_à còn Huyền nữa nhỉ , lại đây nào !
Tôi ôm 2 cô bạn vào lòng
_hay nhỉ ! còn tôi thì sao đây , đồ bỏ à ? – Ly ganh tị
_thôi mà ai lại đi ganh tị với nhau như thế – vừa nói tôi vừa buông 2 cô bạn ra
_tớ đùa thôi , tớ cũng chẳng thiết gì ôm cậu
Cả đám cười rồ rộ lên , Thảo từ ngoài bước vào cùng ba tôi
_ cậu còn cười được to như thế thì chắc có nhịn đói mấy ngày nữa cũng không sao hả ? Thảo đùa , lúc này không gọi bằng anh em vì có ba tôi ở đây
_hì – tôi cười với Thảo rồi quay sang ba tôi
Ba !
_ừ tỉnh rồi hả con gái , ăn cháo đi con , Thảo nó mua cháo lên kìa
_dạ
Thảo đút tôi ăn
_con gái ba sướng ghê , quen biết được mấy đứa bạn tốt quá trời lo cho con từng ly từng tí còn chu đáo hơn cả ba nữa, tụi nó nghỉ học mấy ngày để vào chăm cho con đó , cô chủ nhiệm con không cho tụi nó vào lớp luôn vì mẹ Thảo không cho phép vì vi phạm quy định của trường , Thảo cũng bị bà ấy trách mắng rất nhiều đấy , đích thân ba phải vào trường gặp bà ấy để xin lỗi thì hôm qua tụi nó mới đi học lại được , con cảm ơn các bạn đi
_tớ cảm cảm ơn các cậu nhiều lắm , khỏe lại tớ đãi cho 1 chầu , hì
_không sao đâu mà bác ơi , tụi con chơi thân với nhau lâu năm rồi đâu phải mới đây đâu còn mày nữa khách sáo gì – Ly nói
_dạ đúng rồi bác , mẹ con thương con lắn la vài câu rồi thôi bà ấy k giận lâu đâu – Thảo phân trần.
Lúc này các chú công an gọi ba tôi ra rồi nói năng gì đó , rồi khi vào ba kêu chúng tôi chuẩn bị để đêm nay âm thầm đưa tôi về nhà , vì các chú công an nói hôm có y tá nam đáng nghi vào phòng bệnh của tôi đó ông 5 , tuy ông ta đã che rất kín mặt lại nhưng 1 điều mà ông ta k thể ngờ là ông ta đã để lộ ra hình xăm có 102 trên cổ của ông ta ra ngoài và 2 nữ công an đã nhìn thấy , và họ chắc chắn ông năm sẽ không tha cho tôi vì thế họ đã cử rất nhiều công an giả làm người làm ở nhà tôi để bảo vệ gia đình tôi và trong thời gian này các bạn tôi cũng phải ở chung nhà với tôi để được công an bảo vệ
Rồi 1 điều quan trọng nữa là công an sẽ cho tin giả là tôi xuất viện và cũng có người giả tôi để dụ ông năm ra mặt
Sáng hôm sau vì để phối hợp với ông an các bạn tôi vẫn vào bệnh viện , để đảm bảo an toàn cho mọi người nên tôi ( lúc này là có người giả B.A nha ) được các bạn và 1 chú công an trong vai người nhà đưa về bằng cửa sau của bệnh viện , khi tôi chuẩn bị bước lên xe y như rằng ông năm xuất hiện , đứng từ xa ông ta chỉa súng tới , theo như kế hoạch các bạn tôi chui xuống dưới mình xe ( xe 4 bánh ) để nấp ngay , lực lượng công an được bố trí xung quanh ,cả trên mái nhà , trên cây lúc đó đều sẵn sàng xả súng bất cứ lúc nào cần thiết , lúc đó ông 5 tiến gần lại tôi vì ông ta cứ tưởng là tôi ( người giả bịt khẩu trag , đội nón nên ông 5 k nhận ra )thật nên không đề phòng, khi hắn tiến lại đủ gần lập tức công an ra tay vật hắn xuống ngay lấy súng khỏi tay hắn , các bạn tôi chui ra khống chế hắn giúp công an , ròi công an từ mọi phía cũng ập đến , không chế hắn , vậy là kế hoạch thành công , chú Thành lên tiếng :
_ chú cảm ơn mấy đứa nha !
_ dạ không gì đâu chú , chuyện tụi con nên làm mà – Ly nói
_ ừ , đáng lẽ chú không có cho tụi con có mặt ở đây rồi , nguy hiểm quá chừng , nhưng k có tụi con thì đâu có bắt ổng được
_dạ , tụi con được chú cho mặc áo chống đạn hết rồi tụi con cũng không có sợ mấy – Huyền cười nói
_ừ thôi tụi con lên xe về đi ! chú gọi cho ba baỏ anh báo tin
Nghĩa , hạnh đưa tụi nhỏ về dùm anh đi
_ dạ
Lên xe đi mấy em – anh nghĩa lên tiếng
_ rồi tụi em cởi áo ra đi chị cất cho – chị hạnh nói
_ vâng ạ !
_ hồi nãy tụi em sợ không – chị hạnh hỏi thăm
_ dạ cũng sợ nhưng vì sự an toàn của tụi em sau này nên cũng không sợ mấy – Dương cười nói
_ ừ , ông này ổng ranh ma lắm mấy năm nay không bao giờ tụi anh bắt được ổng , k hiểu sao giờ 1 cái 1 là bắt dược tụi anh mừng hết sức
_ chắc tại vì thằng Tuấn đó anh , giờ trong đầu ổng chỉ mỗi việc trả thù nên không có đề phòng gì – Thảo nói
_hôm đó thấy thằng Tuấn bị bắn nhiều như thế em cũng sợ lắm , dù gì cũng là bạn hồi cấp 2 – Dương ngậm ngùi
_thôi em đừng buồn nữa , thằng đó có ngày hôm nay là cũng do ba nó thôi , nó chết cũng hay đỡ làm hại đến xã hội , mà cho dù nó k chết thì nó cũng bị đi tù thôi , hút chích ma túy tùm lum nó nghe ba nó sai làm nhiều chuyện pham pháp lắm em.
_tới nhà rồi , tạm biệt bọn em nha – chị Hạnh cắt ngang
_vâng ạ rất mong được làm bạn với chị
_ừ các em có sđt chị mà , bye !
_khỏe quá cuối cùng cũng qua được tai kiếp – Thảo nói
_ ừ thôi lên lầu coi nó sao rồi , mà Thảo lên trước đi , bọn tớ đi mua gì về cả bọn cùng ăn – Ly đề nghị
Sau khi thảo lên trên
Các cậu đi đi tớ muốn nghỉ 1 lát – dương buồn vì tại cô ấy mà nhiều chuyện xảy ra như hôm nay
_Đi ra đầu hẽm có tí cũng lâu , con nhỏ này thiệt tình – Ly cằn nhằn
_chắc ra chợ rồi chứ gì đợi tí nữa đi – Huyền nói
…………………30 phút trôi qua B.A chưa về………………..
_con nhỏ này thiệt tình ta ơi , gọi nó mới đươc
Tè …tè ….tè ….tè trên bàn bếp -> Đt B.A trên đó
_rồi nó để đt ở nhà rồi – huyền bảo
Cùng lúc đó ông Phát từ trên lầu xuống
_tụi con tới chơi hã ? B.A đâu rồi ?
_dạ chúng cháu chào bác
_B.A nói là ra ngoài đầu hẽm mua thêm bánh cho tụi con mà nửa tiếng rồi chưa thấy về , mà nó để đt ở nhà nên k liên lạc được bác ơi – Ly thưa
_có khi nào B.a gặp chuyện không ? – Thảo run run nói
_ k sao đâu đừng nói gỡ – huyền nói
_ nhỡ có chuyện thật thì sao – Dương sợ hãi
_để bác đi kiếm nó
_tụi con cũng đi
Chúng tôi vừa định đi thì ngoài cửa có 1 người nào đó la to
_ ông Phát ơi ! ông Phát !
_ gì thế chú ba ?
_ nhỏ con ông hồi nãy bị mấy đứa nào bu vô đánh ở đầu đường á , rồi nó bị tụi nó đưa đi đâu rồi , tui dẫn xe nó về nè , ông báo công an đi !
_ rồi rồi cảm ơn chú
Chúng tôi hốt hoảng , thảo và dương khóc nấc cả lên
_Ly ở nhà quản lý các bạn nghe con, tụi con nhất định k được ra khỏi nhà biết chưa , để cho bác lo mọi chuyện , là thằng tuấn chứ k ai , nó đụng tới con gái bác , bác k bỏ qua cho nó đâu ,giờ bác lên quận tìm chú thành
Còn nữa , đến tối bác chưa về thì tụi con gọi về xin phép bố mẹ ở lại nhà Ba1c đi đừng về , sáng mai Bác sẽ đích thân đưa tụi con đi học
_Dạ bác
Thảo với Dương khóc càng ngaỳ càng dữ dội hơn , Ly và Huyền khổ thân với hai cô nàng
……………………dưới nhà kho tại căn nhà riêng của Tuấn……………..
Tuấn trói B.A vào cột gổ to , đánh đập B.A để trả thù ngày hôm đó bị đánh
_ thấy vui chứ ? – Tuấn nói đểu
_thằng chó
Chát……chát , 2 cái tát thật mạnh vào mặt của tôi.
_im đi ,con biến thái !
Tôi bị cắn môi nên rất đau và chảy máu hơi nhiều , càng đau càng làm tôi giận lên tôi nghiến răng chịu đựng vì nếu có thế nào tôi cũng đang thất thế trong lúc này
_mày ngon lắm , bắt cóc tao về đây còn đánh tao thế này , tốt nhất mày giết tao đi , nếu để tao sống sót trở ra thì tao k bỏ qua đâu
Đột nhiên hắn lên cơn khó thở , hì hục như sắp chết,quan sát 1 lúc tôi mới hiểu là hắn lên cơn nghiện , tôi càng sợ hãi hơn nhưng cố gắng lấy lại bình tĩnh , hắn cũng kiềm chế lại xúc động của hắn móc trong túi ra điếu thuốc , bật quẹc lên hút được gần nữa điếu thì cơn nghiện hắn nguôi xuống và hắn tiếp tục đánh tôi ,từ chiếc áo sơ mi trắng sữa giờ là chiếc áo sơ mi đỏ vì giờ đây cơ thể tôi chỉ toàn là máu , máu chảy ra từ những vết roi mà hắn ta đánh tôi
_đánh mày hoài cũng mệt , tao có 1 trò chơi rất vui mày muốn chơi không ? bây giờ tao uống 1 ly rượu thì hôn mày 1 cái . được chứ ? hahahaha – hắn cười nham nhỡ
Tôi thì thào trong hơi thở yếu ớt của mình , vì tôi gần như đã kiệt sức:
_tránh xa tao ra đồ đê tiện !
_hahaha đừng làm a cụt hứng chứ em
Nói xong hắn nóc hết rượu rồi dần tiến đến gần tôi, hắn nâng càm tôi lên tiến sát mặt tôi hơn , đương nhiên tôi phản kháng , nhưng vì tôi đang quá yếu k thể làm gì chỉ còn cách đơn giản nhất tôi phun ngụm máu cùng nước trong miệng tôi vào mặt hắn để ngăn hắn hôn tôi , lại một lần nữa tôi bị hắn cho ăn tát
_ hahaha – hắn cười lớn
Con đ* biến thái như mày tao đếch thèm đụng vào cho dơ mỏ tao , tao nói cho mày biết ngày mai là ngày cuối cùng của cuộc đời mày , có gì trăn trối thì nói , hahaha
Dương à ! anh yêu em , vì thế ngày mai anh sẽ tặng em một món quà mà cả đời em sẽ không quên được .
Nói xong hắn đập chai rượu xuống đất rồi bỏ đi đâu đó
21h00 Tại nhà tôi
_Bọn nó sao rồi – huyền hỏi
_mệt quá ngủ hết rồi , khổ vãi – LY than thở
Có tiếng lục đục trước nhà , ba tôi về
_ Bác ơi sao rồi bác ? – Ly hỏi
_tụi con yên tâm đi , bác chỉ lo Bảo Anh bị nó hành hạ , sợ nhất là lỡ mà nó làm bậy thì tội nghiệp con bé , chú Thành nói thằng đó tham gia buôn bán ,tàn trữ và sử dụng ma túy nên đang bi công an theo dõi ,Bảo Anh bị đánh và bị nó nhốt ở đâu họ đều biết cả , chỉ là chưa thể cứu được Bảo Anh lúc này thôi , vì đây là cơ mật nên họ k nói nhìu gì với bác , nhưng họ hứa chắc chắn sẽ có điện thoại về cho cúng ta trong vòng 24h nữa nếu có chuyện khẩn cấp nếu k họ sẽ đưa bảo anh an toàn trở về. giờ thì trể rồi đi ngủ đi con , mai đi học
_dạ
Tuy qua cách nói chuyện trong bác phát rất bình tỉnh , nhưng chắc chắn trong lòng bác rất lo cho nó , mình phải an ủi bác mới được – Ly nghĩ trong đầu
Em ngủ trước đi , anh lên phòng an ủi bác – Ly bảo Huyền
_ hic hic em sợ quá ! – Huyền thút thít
_trời ơi ! cô nương cho anh xin đi , anh dỗ 2 con bé cả buổi chiều mệt nhừ rồi giờ em khóc nữa anh mệt lắm , nín đi nghe anh nói nè , bây giờ bác là người lo lắng hơn ai cả vì thế chúng ta phải thật bình tĩnh để hộ trợ bác trong lúc này em hiểu chưa ?
Nghe Ly nói xong Huyền nghỉ thoáng hơn không khóc nữa , Huyền ôm Ly , tựa đầu vào lòng Ly , Ly cũng ôm lấy Huyền ,hơi ấm của Ly như 1 thức uống tăng lực cho Huyền cô nàng bỏ Ly ra lên phòng , Ly thì pha ấm trà đem lên phòng cho ba tôi thì y như rằng ba tôi vì lo lắng nên chưa ngủ
_bác ơi uống tách trà nhé ? con pha đấy
_ukm cảm ơn con , sao k đi ngủ đi con mai còn đi học .
_dạ ngày mai bọn con xin nghĩ ạ , lo cho bảo anh thế vô lớp tụi con chẳng tập trung được đâu bác , bác cũng đừng lo lắng nhiều nữa nhé mà ảnh hưởng sức khỏe.
_uhm bác ngủ ngay đây thôi con về phòng đi !
_vâng ạ , bác ngủ ngon ạ !
Nói vậy chứ ai mà ngủ được về phòng tôi Ly nằm trên ghế sofa , Huyền thì chui vào lòng Ly hai người không ai nói với ai câu nào , nhưng họ tự hiểu là chỉ cần được ở bên nhau như thế thì họ đã bớt mệt mỏi lo lắng phần nào.
……………….5 giờ sáng hôm sau………………
Do mệt nên họ chợp mắt được 1 lát thì đã thức dậy vào 4 giờ sáng cả nhà ngồi cùng nhau ở phòng khác để đợi điện thoại của chú Thành
Từng giây từng phút trôi qua , 7gio sáng rồi , không nhận được điện thoại của phía công an cả nhà đỡ lo hơn phần nào
………….phía Bảo Anh………………
_con kia !
Nói xong hắn tạt nước làm tôi tỉnh
_đi theo anh mày , chuẩn bị quà sinh nhật cho người yêu tao thôi
Hắn tháo tôi ra khỏi cây cột , rồi trói thòng tay tôi vào sợi dây thần , hắn siết rất chặt làm tay tôi rất đau , rồi hắn lôi bộ tôi ra sâu sau vườn nữa, là 1 bờ sông , là 1 phần sông của sông Sài Gòn , hắn dựng sẵn 1 cây cột nhỏ như cột cờ nhưng thay cho lá cờ thì hắn trói cả người tôi lại và kéo tôi lên cao, hắn hút thuốc rồi uống bia , hết bia rồi đến rượu , nhìn hắn như một tên điên , lúc này tôi sống dỡ chết dỡ vì người đầy vết thương nên chẳng còn biết sợ là gì tôi chỉ biết nghe hắn than thở thôi
_mày là cái thá gì chứ , mày chỉ là 1 đứa biến thái , trai gái chẳng rõ , bán nam bán nữ , còn tao , 1 người không có gì mà phải chê , tao có tiền , có của gái theo tao đếm đếch có hết , tao cũng đếch có thèm vì tao yêu cô ấy , tao yêu thật lòng, tại sao , tại saooooooo , Dương yêu mày mà k iu tao – hắn nói như thét
Rồi hắn khóc , khóc xong hắn lại uống thêm rượu rồi hắn càng mất bình tỉnh , hắn thét lên như 1 tên điên rồi típ tục chửi bới tôi
_yaaaaaaaaaaa ! tao …tao nhìn thấy cái mặt mày là nỗi căm ghét mày của tao càng dâng lên , mày chết đi con đ* chó
Nói xong hắn dơ tay lên cùng với con dao , hắn dùng con dao đó cứa dây ,hắn cứa cho đến khi dây đứt mà dây đứt thì tôi sẽ rơi xuống con sông này mà đi về hội tụ với Hà Bá. Vì hắn đang say nên không đủ sức cứa dây , hắn cứa từ từ , từ từ hơn hai phút sau thì chỉ còn độ 1 phân nữa là dây đứt.Lúc này hắn giơ tay thật cao , ý định là kết liễu tôi nhanh chóng với nhát dao này
Đùng … đùng
Là tiếng súng , những tiếng súng nổ vang trời làm tôi chú ý , tôi nhìn theo hướng mà tôi nghe được có tiếng nổ , phía xa xa ,có những chiếc ca-nô đang tiến lại gần tôi , là công an , công an đến tôi mừng thầm ,
_Nguyển Quốc Tuấn ! hãy bỏ hung khí xuống mà chịu hàng , cả khu vực này đã được chúng tôi bao vây , cậu sẽ không chạy thoát đâu – công an dùng loa phát lớn
Tôi quay sang nhìn Tuấn , hắn đã bị thương đâu đó , tôi k nhìn rõ tôi chỉ thấy hắn gục dưới đất
_ Bảo Anhhhhh! – Thảo gọi trong tiếng nấc
Tôi quay sang nhìn , các bạn và ba của tôi đã có mặt ở đây , công an đã nhanh chóng khống chế được người của Tuấn , nhưng hắn không hàng , hắn cố gắng gượng dậy nhưng không thể đủ sức đứng hẳn lên để tiếp tục cứa dây nhưng hắn muốn tôi chết đó là mong muốn duy nhất của hắn trong lúc này , lại một lần nữa hắn vớ lấy con dao và dơ tay lên và cũng một lần nữa những tiếng súng vang lên , lần này tôi thấy rất rõ hắn bị bắn vào cánh tay phải ,máu của hắn bắn cả vào mặt tôi , công an lại phát loa .
_ chúng tôi không muốn cậu phải chết , nhưng nếu cậu còn không chịu hợp tác tôi sẽ hạ lệnh xả súng ! tôi nhắc lại 1 lần nữa , chúng tôi không muốn cậu phải chết , nhưng nếu cậu còn không chịu hợp tác tôi sẽ hạ lệnh xả súng !
_hahaha ! dù có chết tao cũng phải kéo theo con nhỏ này ,
Dương – hắn kêu to
Anh yêu em . anh biết hôm nay là ngày sinh nhật của em , nên anh cố tình chuẩn bị quà tặng em đấy , bất ngờ chưa ?
Yahhhhhhhhhhhhh mày chết đi con biến thái !
_ bắn – 1 người công an hạ lệnh
Đùng … đùng rất nhìu tiếng súng vang lên làm tôi rát tai , hắn chảy rất nhiều máu , lúc này hắn vẫn chưa khụy xuống , hắn giương mắt nhìn tôi , rồi mới gieo mình xuống dòng sông , mọi người vội vàng chạy đến hạ tôi xuống , Thảo ôm tôi rất chặt và khóc , nước mắt cô ấy rơi lên mặt tôi , tôi chỉ kịp mĩm cười với cô ấy rồi thiếp đi mất.
Chap 4 : Năm Hô trả thù
Ngay sau khi Tuấn bị bắn chết Năm Hô nhanh chóng nhận được tin ngay hắn vô cùng tức giận , nhưng về phía công an hắn không tiện ra mặt nên hắn nhắm vào tôi chỉ tôi thôi. Lúc này tôi được đưa vào bệnh viện cấp cứu , bác sĩ bảo tôi mất máu quá nhiều , lại 2 ngày không ăn uống , sức khỏe tôi giờ đây vô cùng yếu ớt nếu trễ tí nữa có thể tôi sẽ tử vong nên tôi được đưa vào phòng điều trị đặc biệt , và phải vô đến 4 bịch máu , và hai bịch nước biển . Buổi sáng thì các cô giúp việc thay phiên chăm sóc tôi , buổi chiều thì các bạn cũng thay phiên túc trực tôi và đặc biệt là buổi tối hầu như tât cả mọi người đều vào chăm sóc cho tôi vì họ lo tôi tỉnh dậy cần ăn uống gì thì cũng có người lo hơn nữa ba tôi cũng rất lo sợ ông Năm sẽ tìm đến tôi và đương nhiên là không thể thoát khỏi chuyện đó rồi.
_ Bả…bả…bảo Anhhh ơi ! hic hic , anh tỉnh lại đi mà , chẳng lẽ anh cứ để em ngày nào cũng phải ngồi thế này để nhìn anh ngủ sao …. – Thảo khóc thảm thiết
_ được rồi Thảo , bình tĩnh đi , đừng có như vậy – Ly khuyên trong nước mắt
Huyền và Dương cũng đứng nhìn tôi trong nước mắt vì họ không thể nào thôi xót xa khi thấy những vết thương trên người tôi được
_tụi con ơi ! – Ba tôi từ ngoài bước vào lên tiếng
_Dạ bác
_bác có nói với chú Thành rồi , tụi con từ nay đỡ phải lo hơn , vì lát nữa sẽ có người đến canh cửa phòng của Bảo Anh , họ sẽ thay nhau bảo vệ Bảo Anh
_vậy khỏe , chúng ta đỡ thấp thỏm lo lắng nữa , hì – Ly cố gắng thay đổi không khí bằng nụ cười của mình
_à họ đến rồi các con ơi ……………………………………………………………………………………………………………………..
Chào mấy cậu
_dạ chào bác , bác với người nhà đi nghỉ trưa đi để tụi con canh cửa cho
_ờ được được , nhờ tụi bây ha ,
đi ăn cơm mấy nhỏ ơi , bác đói rồi
_dạ , được rồi Thảo ơi cậu không thương thân xác cậu nhưng tớ thương lắm đấy , đi ăn chút gì dùm tớ đi , tớ xin cậu đấy
Thảo gật nhẹ đầu rồi đi cùng mọi người , phòng của tôi được ba tôi yêu cầu Viện trưởng chọn , là nơi ít người qua lại , vắng vẻ và điều này đã tạo điều kiện cho ông Năm dễ dàng xâm nhập vào phòng tôi
Tôi nhập viện được 3 ngày thì ông 5 bắt đầu tìm cách tiếp cận tôi, ông ta điều tra nơi tôi nghỉ rồi kể cả những ai thường ra vào phòng tôi , và lúc mấy giờ là cảnh sát thay ca trực , 13h00 hôm đó ông ta cải trang thành nam y tá đứng nép ở 1 góc đợi các bạn tôi ra về và đến 13h45 thì các bạn và ba tôi ra về
_tụi con ơi về thôi , cho Bảo Anh nó nghỉ – ba tôi nói
“ bác khi nào cũng vậy , bề ngoài lúc nào cũng bình tĩnh hơn ai hết , vì bác không muốn mọi người đã lo lắng lại thêm lo lắng nhưng thực chất trong lòng bác thì bác rất lo cho tính mạng của Bảo Anh ’’ – Dương ầm thầm nghỉ trong đầu và lại rơi lệ nhìn tôi
_nhưng bác ơi , hôm qua bác sĩ nói trong vòng hôm nay Bảo Anh sẽ tỉnh bác không muốn ở lại chờ Bảo Anh tỉnh dậy sao ? – Huyền nói
_các con yên tâm đi , B.A nó tỉnh lại thì bác sĩ hay công an ở đây cũng sẽ báo cho chúng ta biết thôi , bây giò thì chúng ta nên về nghỉ ngơi , chứ cứ thế này mãi thì B.A tỉnh dậy còn chúng ta thì bệnh lúc đó lấy ai chăm sóc cho B.A – ba tôi khuyên răn các bạn
_vâng ạ !
Lúc này khi thấy mọi người ra về hết ông 5 đeo khẩu trang vào, tiến gần lại phòng tôi cùng chiếc xe đẩy có chứa đồ nghề của y tá thì lập tức được 2 chú công an ngoài cửa chặn hỏi ngay :
_chú là ai ? vào trong có việc gì ?
_tôi là y tá , đến kiểm tra nước biển cho bệnh nhân
_thường là cô Lan chăm sóc cho bệnh nhân nay sao lại là chú ?
Ông ta ngập ngừng 1 lát rồi trả lời :
_ cô Lan có việc bận nhờ tôi kiểm tra dủm cô ấy , bây giờ hai chú có cho tôi vào không đây , lỡ hết nước biển rồi thì bệnh nhân tính sao đây?
Quan sát 1 lúc 2 chú cong an nhìn nhau rồi cho ông ta vào , qua được ải 1 cách dễ dàng ông ta mừng rỡ , lúc này trong đầu ông ta đang suy nghĩ sẽ làm gì để khử tôi , nhưng ông ta không ngờ vào bên trong vẫn còn 2 nữ công an ngồi trực phía bên trong , ông ta quan sát lịch thay ca của công an rất kỹ nhưng ông ta k ngờ 2 nữ công an bên trong là cố định k thay đổi vì thế nên ông ta k biết sự có mặt của 2 nữ công an này , lúc này ông ta chỉ còn cách giả nai vài động tác rồi đi ra thôi chứ biết sao giờ.
Đến 18h00 thì các bạn tôi quay trở vào thăm tôi , lúc này bác sĩ cũng đến để xem tôi tỉnh chưa thật đúng khi mọi người vừa vào thì tôi tỉnh dậy , bác sĩ kiểm tra tôi 1 lát thì nói :
_1 tuần sau thì con mới xuất viện được , trong thời gian này phải cố gắng nghỉ ngơi rồi ăn uống nhiều vô lấy lại sức khỏe nha con gái
_vâng ạ ! – tôi đáp lại rồi mĩm cười với cô bác sĩ chu đáo này
Sau khi bác sĩ ra ngoài thì Thảo , tôi thấy Thảo đứng nhìn tôi và khóc , rồi Thảo mới sà vào tôi ,
_ hic hic…hic sao giờ này anh mới tỉnh ? anh không ngủ luôn đi , hic…hic…
Rồi Thảo gục xuống ngực tôi và khóc , tôi đưa tay vuôt ve mái tóc ấy và nhẹ hôn lên nó , đã lâu rồi tôi chưa hôn lên mái tóc này
_ chà ! ngủ đã đời luôn ta
_ con người ta con cưng sung sướng hơn mình cái chổ đó đó
Ly và Huyền nói vui để không khí đỡ nặng nề hơn , lúc này Thảo không khóc nữa rồi ra ngoài mua gì đó để tôi ăn , giờ tôi mới nhìn sang Dương
_ lại đây sao cậu lại đứng đó ?
_ tớ ghét cậu lắm
_không sao ghét mà đến thăm tớ thì được rồi , đã nói cậu lại đây bên tớ mà , cho tớ ôm cái chứ lâu rồi không gặp nhỉ ?
Dương ôm chặt lấy tôi và tôi cũng thế
_à còn Huyền nữa nhỉ , lại đây nào !
Tôi ôm 2 cô bạn vào lòng
_hay nhỉ ! còn tôi thì sao đây , đồ bỏ à ? – Ly ganh tị
_thôi mà ai lại đi ganh tị với nhau như thế – vừa nói tôi vừa buông 2 cô bạn ra
_tớ đùa thôi , tớ cũng chẳng thiết gì ôm cậu
Cả đám cười rồ rộ lên , Thảo từ ngoài bước vào cùng ba tôi
_ cậu còn cười được to như thế thì chắc có nhịn đói mấy ngày nữa cũng không sao hả ? Thảo đùa , lúc này không gọi bằng anh em vì có ba tôi ở đây
_hì – tôi cười với Thảo rồi quay sang ba tôi
Ba !
_ừ tỉnh rồi hả con gái , ăn cháo đi con , Thảo nó mua cháo lên kìa
_dạ
Thảo đút tôi ăn
_con gái ba sướng ghê , quen biết được mấy đứa bạn tốt quá trời lo cho con từng ly từng tí còn chu đáo hơn cả ba nữa, tụi nó nghỉ học mấy ngày để vào chăm cho con đó , cô chủ nhiệm con không cho tụi nó vào lớp luôn vì mẹ Thảo không cho phép vì vi phạm quy định của trường , Thảo cũng bị bà ấy trách mắng rất nhiều đấy , đích thân ba phải vào trường gặp bà ấy để xin lỗi thì hôm qua tụi nó mới đi học lại được , con cảm ơn các bạn đi
_tớ cảm cảm ơn các cậu nhiều lắm , khỏe lại tớ đãi cho 1 chầu , hì
_không sao đâu mà bác ơi , tụi con chơi thân với nhau lâu năm rồi đâu phải mới đây đâu còn mày nữa khách sáo gì – Ly nói
_dạ đúng rồi bác , mẹ con thương con lắn la vài câu rồi thôi bà ấy k giận lâu đâu – Thảo phân trần.
Lúc này các chú công an gọi ba tôi ra rồi nói năng gì đó , rồi khi vào ba kêu chúng tôi chuẩn bị để đêm nay âm thầm đưa tôi về nhà , vì các chú công an nói hôm có y tá nam đáng nghi vào phòng bệnh của tôi đó ông 5 , tuy ông ta đã che rất kín mặt lại nhưng 1 điều mà ông ta k thể ngờ là ông ta đã để lộ ra hình xăm có 102 trên cổ của ông ta ra ngoài và 2 nữ công an đã nhìn thấy , và họ chắc chắn ông năm sẽ không tha cho tôi vì thế họ đã cử rất nhiều công an giả làm người làm ở nhà tôi để bảo vệ gia đình tôi và trong thời gian này các bạn tôi cũng phải ở chung nhà với tôi để được công an bảo vệ
Rồi 1 điều quan trọng nữa là công an sẽ cho tin giả là tôi xuất viện và cũng có người giả tôi để dụ ông năm ra mặt
Sáng hôm sau vì để phối hợp với ông an các bạn tôi vẫn vào bệnh viện , để đảm bảo an toàn cho mọi người nên tôi ( lúc này là có người giả B.A nha ) được các bạn và 1 chú công an trong vai người nhà đưa về bằng cửa sau của bệnh viện , khi tôi chuẩn bị bước lên xe y như rằng ông năm xuất hiện , đứng từ xa ông ta chỉa súng tới , theo như kế hoạch các bạn tôi chui xuống dưới mình xe ( xe 4 bánh ) để nấp ngay , lực lượng công an được bố trí xung quanh ,cả trên mái nhà , trên cây lúc đó đều sẵn sàng xả súng bất cứ lúc nào cần thiết , lúc đó ông 5 tiến gần lại tôi vì ông ta cứ tưởng là tôi ( người giả bịt khẩu trag , đội nón nên ông 5 k nhận ra )thật nên không đề phòng, khi hắn tiến lại đủ gần lập tức công an ra tay vật hắn xuống ngay lấy súng khỏi tay hắn , các bạn tôi chui ra khống chế hắn giúp công an , ròi công an từ mọi phía cũng ập đến , không chế hắn , vậy là kế hoạch thành công , chú Thành lên tiếng :
_ chú cảm ơn mấy đứa nha !
_ dạ không gì đâu chú , chuyện tụi con nên làm mà – Ly nói
_ ừ , đáng lẽ chú không có cho tụi con có mặt ở đây rồi , nguy hiểm quá chừng , nhưng k có tụi con thì đâu có bắt ổng được
_dạ , tụi con được chú cho mặc áo chống đạn hết rồi tụi con cũng không có sợ mấy – Huyền cười nói
_ừ thôi tụi con lên xe về đi ! chú gọi cho ba baỏ anh báo tin
Nghĩa , hạnh đưa tụi nhỏ về dùm anh đi
_ dạ
Lên xe đi mấy em – anh nghĩa lên tiếng
_ rồi tụi em cởi áo ra đi chị cất cho – chị hạnh nói
_ vâng ạ !
_ hồi nãy tụi em sợ không – chị hạnh hỏi thăm
_ dạ cũng sợ nhưng vì sự an toàn của tụi em sau này nên cũng không sợ mấy – Dương cười nói
_ ừ , ông này ổng ranh ma lắm mấy năm nay không bao giờ tụi anh bắt được ổng , k hiểu sao giờ 1 cái 1 là bắt dược tụi anh mừng hết sức
_ chắc tại vì thằng Tuấn đó anh , giờ trong đầu ổng chỉ mỗi việc trả thù nên không có đề phòng gì – Thảo nói
_hôm đó thấy thằng Tuấn bị bắn nhiều như thế em cũng sợ lắm , dù gì cũng là bạn hồi cấp 2 – Dương ngậm ngùi
_thôi em đừng buồn nữa , thằng đó có ngày hôm nay là cũng do ba nó thôi , nó chết cũng hay đỡ làm hại đến xã hội , mà cho dù nó k chết thì nó cũng bị đi tù thôi , hút chích ma túy tùm lum nó nghe ba nó sai làm nhiều chuyện pham pháp lắm em.
_tới nhà rồi , tạm biệt bọn em nha – chị Hạnh cắt ngang
_vâng ạ rất mong được làm bạn với chị
_ừ các em có sđt chị mà , bye !
_khỏe quá cuối cùng cũng qua được tai kiếp – Thảo nói
_ ừ thôi lên lầu coi nó sao rồi , mà Thảo lên trước đi , bọn tớ đi mua gì về cả bọn cùng ăn – Ly đề nghị
Sau khi thảo lên trên
Các cậu đi đi tớ muốn nghỉ 1 lát – dương buồn vì tại cô ấy mà nhiều chuyện xảy ra như hôm nay
Thảo, khi lên phòng đã thấy B.A nằm ngủ , cô ngồi ngắm B.A rồi thiếp luôn lúc nào không hay . ở phòng bên kia Dương nằm khóc rồi cũng thiếp luôn vào giấc ngủ
Trôi qua 1 tháng vất vả giờ mọi thứ đã quay về khuôn khổ , hôm nay là ngày chủ nhật 5 người chúng tôi quyết định dành cả ngày để đi chơi , chúng tôi đi hết cả Đại Nam chúng tôi ôn lai những kỷ niệm ngay xưa , những ngày thang vui vẻ trở lại , cuối năm tât cả chúng tôi đều tốt nghiệp , tuy trước khi thi đai học bà của Dương mất có chút buồn rầu nhưng rồi nó cũng qua nhanh , không có tiền học đại học dương bán manh đất của bà lấy tiền đi học và Dương được ba tôi nhận lam con nuôi được ghi tên vào cả hộ khẩu rồi 1 lần nữa niềm vui ngập tràn, tất cả chúng tôi đều đậu đại học . tất cả đều chung 1 nghành , xong chúng tôi đều vào Resort chính của ba tôi làm việc , rồi 1 ngày lại 1 lần nữa kiếp nạn lại tìm đến 3 người chúng tôi Dương , Thảo và tôi .
Ngày đầu tiên đi làm
Mọi người đều ổn định được với công việc rất dễ dàng chỉ riêng tôi là chưa thích ứng được với ngày đầu tiên đi làm .
_ trời ơi ! tui nói cô là phải chia tờ giấy ra làm 4 , 1 cột ghi tên khách hàng vv…vv
Cô nhập chung 2 cột cuối vào làm gì đi làm lại đi
_dạ !
Con ông chủ thì con ông chủ chứ , tôi làm sai vẫn bị cấp trên mắng như cơm bữa
_ trời ơi ! không biết sử dụng máy photo thì kêu người ta chỉ cho , cô phô mất nửa tờ của người ta rồi còn gì nữa , khổ quá đi
_em xin lỗi để em đi làm lại !
Thảo đứng ngoài cửa nghe tất biết thế nào tôi cũng buồn nên đã chờ sẵn ở phòng photo
_để em làm cho 1 lần nhìn cho kỹ rồi làm theo lần sau sẽ không bị la nữa
_uh .
_đừng có buồn nữa , mình bị la thì mình mới rút kinh nghiệm được , chị ấy la mình cũng là muốn tốt cho mình thôi
Tôi chỉ gật nhẹ đầu k trả lời , thấy vậy Thảo hôn lên má tôi để an ủi tôi ,ráng ngoan đi tối về thưởng cho , tối nay tớ ngủ với cậu ,
cười lên cái coi
_hì , được rồi tớ k buồn nữa , chỉ tớ cách làm đi ……
……………………………………………………….
_bảo anh nó sao rồi ? – ba bảo anh hỏi cô nhân viên
_dạ mới vô em nó chưa quen công việc , làm sai hoài , con cố ý nói nặng mấy câu nhưng em ấy vẫn lắng nghe , thái độ rất tốt
_ ừ , con ráng chỉ thêm cho nó , đừng có dễ dãi với tụi nó , ở nhà ăn học sung sướng quen rồi , giờ cho nếm mùi khổ cho tụi nó biế ở ngoài xã hội k như ở nhà
_ dạ ! em vậy con thấy được đó bác chứ như con người ta có ba mẹ cao sang quyền quý là ỷ thế , nói động tới là thế này thế kia , k có nên người
_ ừ bác thấy nó vậy bác cũng vui nữa , hihi
_ dạ thôi chào bác con đi
………………………………………………………
Tối về ăn cơm xong phòng ai nấy về , riêng Bảo Anh là k xuống ăn cơm nằm rầu trên phòng
_cục cưng ơi ! – Thảo gọi
_ hử ?
_ngồi dậy đi em thưởng nè , mà sao k xuống ăn cơm ? em phạt trước ngồi dậy mau !
Nè ăn đi cháo em nấu cho an đó
_ a ha ! thích nhất ăn cai này nó có mùi ngộ ngộ ăn ngon ghê
_ chứ sao em tự chế mà , ngoai em ra không ai có thể cho anh ăn món này đâu cưng .
_mà thưởng gì dạ ?
Thảo đưa sát mặt mình vào mặt bảo anh , chuẩn bị làm gì đó , bảo anh cũng sẵn sàng đón nhận , đột nhiên Thảo thốt lên :
_ Vừa thưởng cháo vừa phạt cháo đó , ăn lẹ đi rồi ngủ
_trời ơi – quế 1 cục , tôi la làng
_anh đừng có mơ , tối nay mà lén phén là em đạp xuống đất à , em ngủ trước đây !
_ biết rồi ! mà ba nói tụi mình k cần đi sớm , 8h đi cũng được á.
_ ừ , ăn lẹ đi cháo nguội giờ đó
…………………7h30 sáng hôm sau ………………….
Tôi là người dậy sớm nhất , xuống kiếm gì ăn ,thì thấy trên sofa có 1 gaí xinh đẹp , cao ráo , đang ngồi xem TV, cô gái đó liền chạy đến tôi ôm chầm lấy tôi , hôn khắp nơi lên mặt tôi
_ummmm ! nhớ anh quá à ! ummm cục cưng của em sao ốm nhôm vậy ?
_ ờ ! ờ ! – tôi cũng sượng sượng
Lúc đó Thảo đi từ trên xuống thấy hết tất cả , ra dấu kêu tôi vào nhà bếp ,
_ em ngồi đi , đợi tí ! – tôi nói với lại
_sáng sớm là có gái hôn rồi ha , tình tứ dữ ha ! – Thảo sóc óc tôi
_hì ghệ đó , đẹp hk ?
_ ừ , ghệ , nhỏ đó thì được , nhỏ khác là cây vô đầu đó cưng
_hi , biết rồi ra ngoài đi
…………………….
_nước cam nè em uống đi – tôi mời
_ chị Thảo hã ? cô gái hỏi Thảo
_ừ , em là Bảo Hân phải hong ?
_dạ ,
_về hồi nào vậy , sao k nói ? – tôi chen ngang
_ em về mấy bữa rồi tại mấy bữa nay long nhong đi chơi , rồi giờ mới về đây nè
_ hay quá ha
Bảo Hân là em bên nội của tôi , nó ở Mỹ với mẹ , ba nó ở VN , 2 người ly dị nên nó đi đi về về.lúc này Dương trên lầu xuống van còn mặc đồ ngủ , aó 3 lổ quần short jean , rẹt rẹt , có tiếng sét , BHân nhìn Dương k rời mắt
_ e hèm ! – Thảo và tôi đồng thanh
_con nuôi của bác em đó , chào chị đi
Em mình đó dương , nó từ Mỹ mới về ,Thảo đả gặp nó 1 lần vào sinh nhật thứ 18 của Ly nhưng cậu thì chưa đâu
_ em chào chị !
_ chào em
_ thôi cậu vào bếp cùng bọn tớ ăn sáng rồi mình đi làm
_ em đi nữa !
_ tùy cô
Tháng sau , k biết thế nào mà Hân làm cho Dương bằng lòng thật vui vẻ , chúng tôi cùng nhau đi làm , đi chơi bây giờ nhóm chúng tôi đã có 6 người , cùng hổ trợ nhau trong công việc , nên tôi cũng bớt bị la hơn hồi mới đi làm , 1 năm sau khi tôi 24 tuổi , chắc cũng đủ chửng chạc rồi ………..
Tại sại sân thượng trên nhà tôi
_con lại ba nói con nghe nè B.A !
_ dạ ba !
_ con có muốn tìm lại mẹ con không ?
_ dạ cũng muốn , thật ra con không tin là ba bỏ mẹ đâu , ba kể lại mọi chuyện cho con nghe được không ?
_ ừ , ba kêu con con lên cũng vì chuyện này , ngồi xuống đi ba kể cho nghe
26 năm trước ba nghèo lắm , mẹ con thì là con nhà giàu nhưng ba mẹ thương nhau dù k có môn đăng hộ đối , ông ngoại con là quan tước của nhà nước , vì thế k cho ba mẹ lấy nhau , ba mẹ dẫn nhau đi , 1 năm sau thì mẹ con hạ sinh con vừa lúc đó ông ngoai con tìm được chổ ở của ba mẹ nên bắt mẹ con về gả cho người khác , còn ba phải 1 mình nuôi con đến giờ , ba có cơ ngơi như ngày hôm nay k có dễ đâu con , cũng sự giúp đỡ của ông nội bé Ly đó , hôm con bị bắt cóc , tụi nó bị đuổi học ba phải vô trường gặp mẹ của bé Thảo xin cho tụi nó , thì ba không ngờ mẹ bé Thảo cũng là mẹ con .
Nghe nói tới đó tôi sững sôt , tròn mắt nhìn ba tôi , Thảo là em mình , nhưng mình với Thảo , không thể như thế được , những ý nghĩ như thế chạy trong đầu tôi , tôi cố ghìm nước mắt lại nghe ba nói tiếp
_nhưng nếu ba nói vậy thì con phải lớn tuổi hơn Thảo chứ tại sao ??
_ ừ , tai ba k có tiền cho con đi học , nên phải cho con học trễ 1 năm ba sợ sau này con mắc cỡ với bạn bè nên ba cũng sửa giấy tờ lại để con nhỏ xuống 1 tuổi
_ tại sao ba k nói sớm cho con biết điều này ? hã ba ?
_vì ba không muốn ảnh ưởng tới việc học của tụi con nên ba và mẹ mới giao kèo với nhau đến khi nào tụi con đủ 24 tuổi thì mới nói chuyện cho tụi con biết , ba chắc chắn lúc này Thảo cũng đã biết rõ mội chuyện rồi đó con
_tại sao vậy ba , tai sao lai là 24 tuổi mà không phải là 18t ?
_ vì lúc ba mẹ chia tay nhau là lúc ba mẹ 24 tuổi đó con .
_ con biết rồi . hèn gì , mỗi khi con sang nhà Thảo chơi mẹ bạn ấy rất tốt với con , tốt 1 cách lạ thường , thôi con cần yên tĩnh con về phòng trước đây ba , ba ngủ ngon !
_ ừ con gái ba ngoan nha con !
Tôi bước xuống cầu thang trong nước mắt , có lẽ duyên số của tôi và Thảo đến đây đã cạn , lòng tôi đau nhói , đau đến mức tôi không thở được , tôi vào phòng ngồi khóc rồi ngủ quên luôn đến sáng. Khi thức dậy tôi thấy mình không ở trên giường mà đang ngồi dưới đất và gục đầu lên giường , tôi thắc mắc và sực nhớ lại mọi chuyện tôi lại buồn , vốn dĩ hôm nay là sinh nhật tôi , tôi sẽ rất vui vẻ bên bạn bè của tôi nhưng chắc có lẽ k được rồi. hôm nay không hẹn nhau nhưng tôi và Thảo không ai đi làm , tôi đi lang thang 1 mình trên những con đường tôi và Thảo đã từng đi qua , nơi những con phố , những quán ăn lề đường , và ngôi trường cấp 3 , nhớ lại những kỷ niệm đó tôi rơi nước mắt , lòng tôi buồn khôn xiết , rồi bất chợt tôi đi đến cánh đồng cỏ lúc nào không hay , cánh đồng này cũng là người bạn thân của tôi , lúc trước mỗi khi buồn tôi đều ra đây ngồi , nói chuyện với cánh đồng , và ở đây cũng là nơi tôi và Thảo thường đi dạo vào mỗi buổi chiều , nước mắt tôi lại rơi , như tường lệ tôi nói chuyện với cánh đồng
_tao buồn lắm mày biết không , Thảo bây giờ là em gái của tao , tao và cô ấy không thể ở bên nhau được nữa , vì như thế là loạn luân … hic…hic
Tại….ại sa…saoo ? – tôi nói trong tiếng nấc
Nếu đã cho tao và Thảo yêu nhau thì đừng để cô ấy là em tao , nếu để cô ấy là em tao thì hôm trời mưa đừng để tao gặp cô ấy , tại sao ông rời lại bất công với bọn tao như thế , hã ?
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ….. – tôi hét to để trút hết nỗi buồn ra
Tôi ngồi khóc , hồi lâu sau , tôi thấy Thảo cũng ngồi ở xa xa đằng kia , tôi không muốn cô ấy thấy tôi , tôi lẫn trốn nhưng k kịp
_ B.A ! sao cậu tránh mặt tớ , sao k nghe điện thoại của tớ ?
_ tớ … cậu cũng biết hết mọi chuyện rồi mà
_ thì sao , chẵn lẽ cũng thể làm chị em được sao ? – Thảo nói nhỏ trong nước mắt
Tôi cũng thế , nói trong nước mắt :
_ không !
Thảo ngước nhìn tôi ý thắc mắc
_vì tớ k thể thôi hết thương cậu , và tớ càng không thể chỉ xem cậu là em tớ , bây giờ càng nhìn thấy cậu tớ chỉ càng buồn lòng thôi hic…hic
_bảo anhhhh !
Thảo ôm chầm lấy tôi , ôm rất chặt và khóc, tôi cũng thế , lúc này hai người chỉ biết khóc thôi ….
Được 1 lát Thảo buông tôi ra mà nói :
_ cậu nói đúng , bây giờ mà nhìn thấy nhau chỉ có thêm đau buồn thôi , tớ và cậu cần có thời gian để chấp nhận điều này , tớ có việc phải đi trước , tạm biệt cậu !
Rồi Thảo quay lưng đi , lúc nói tạm biệt cô ấy không khóc nhưng tôi biết lúc này cô ấy đang khóc chỉ vì cô ấy không muốn tôi nhìn thấy cô ấy khóc hoài thôi , tôi đứng nhìn cô ấy đến khi cô ấy đi khuất ….rồi trong đầu tôi nảy lên ý định , tôi sẽ sang Mỹ vài ngày , để thăm mẹ Bảo Hân , bà ấy cũng như mẹ của tôi chỉ bà ấy biết giới tính của tôi và cũng chỉ bà ấy là noi tôi tìm đến mỗi khi bế tắc , tôi về nhà sắp xếp hành lý đón taxi ra Tân Sơn Nhất , ngồi trên xe tôi lấy đt ra thì thấy rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ từ các bạn tôi , tôi chỉ nhắn tin trả lời cho Ly nói với nó tôi đi Mỹ rồi khoá máy luôn , vì cần yên tĩnh tôi nói tài xế chạy 1 vòng quanh trong đường nhỏ rồi hãy vòng ra ngoài , tới ngả 3 có chiếc xe tải không hiểu sao cứ lao thẳng đến xe tôi , tài xế dù có bóp còi thế nào thì chiếc xe ấy cũng k phanh lại , đường nhỏ k còn chổ nào để né chúng tôi chưa kịp ra khỏi xe vì chiếc xe ấy lao tới rất nhanh , rồi rầm 1 cái chiếc xe ấy đụng vào xe tôi vì còn chớn nên xe tải đẩy lùi xe tôi rồi bất chợt có 1 chiếc taxi phía sau đang đi tới cũng bị kéo vào cuộc chơi ,chiếc xe tải dồn ép , đẩy lùi 2 taxi cho đến khi đụng vào bờ tường nhà dân thì mới dừng lại , 2 taxi bị ép đến k còn gì , kiếng xe vỡ vụn , mui xe , nóc xe móp méo khắp nơi , ông tài xế xe tải chỉ bị thương nhẹ còn chúng tôi vì va chạm quá mạnh 2 tài xế ,tôi và vị khách bên kia đều tử nạn , vị khách bên kia không ai khác đó là Thảo , cũng như tôi cô ấy chuẩn bị sang Mỹ thăm dì của mình sau mấy năm ở VN , nhưng k may …… đời đâu biết trước chữ ngờ , sau khi đều tra ra thì mới biết chiếc xe tải đó bị đức thằng. đến ngày chôn tôi và Thảo….. có lẽ đám tang của chúng tôi chỉ thua mấy người trong nhà nước thôi vì các bạn của tôi và Thảo , các thầy cô giáo cũ , các cô chú công an , các bạn của ba mẹ tôi , người nhà của tôi và người nhà Thảo cô tôi và dì của Thảo cũng từ Mỹ bay về tức khắc khi nghe tin , rồi các y tá chăm sóc tôi ở bệnh viện rồi hàng xóm đều có mặt , lúc đưa tang thì cả đường phố đếu ngập tràn tiếng khóc , họ đau lòng khôn xiết vì đôi bạn trẻ chúng tôi. Tiếng ve kêu càng làm sầu thêm sầu ….. và
câu chuyện đến đây kết thúc
Trôi qua 1 tháng vất vả giờ mọi thứ đã quay về khuôn khổ , hôm nay là ngày chủ nhật 5 người chúng tôi quyết định dành cả ngày để đi chơi , chúng tôi đi hết cả Đại Nam chúng tôi ôn lai những kỷ niệm ngay xưa , những ngày thang vui vẻ trở lại , cuối năm tât cả chúng tôi đều tốt nghiệp , tuy trước khi thi đai học bà của Dương mất có chút buồn rầu nhưng rồi nó cũng qua nhanh , không có tiền học đại học dương bán manh đất của bà lấy tiền đi học và Dương được ba tôi nhận lam con nuôi được ghi tên vào cả hộ khẩu rồi 1 lần nữa niềm vui ngập tràn, tất cả chúng tôi đều đậu đại học . tất cả đều chung 1 nghành , xong chúng tôi đều vào Resort chính của ba tôi làm việc , rồi 1 ngày lại 1 lần nữa kiếp nạn lại tìm đến 3 người chúng tôi Dương , Thảo và tôi .
Ngày đầu tiên đi làm
Mọi người đều ổn định được với công việc rất dễ dàng chỉ riêng tôi là chưa thích ứng được với ngày đầu tiên đi làm .
_ trời ơi ! tui nói cô là phải chia tờ giấy ra làm 4 , 1 cột ghi tên khách hàng vv…vv
Cô nhập chung 2 cột cuối vào làm gì đi làm lại đi
_dạ !
Con ông chủ thì con ông chủ chứ , tôi làm sai vẫn bị cấp trên mắng như cơm bữa
_ trời ơi ! không biết sử dụng máy photo thì kêu người ta chỉ cho , cô phô mất nửa tờ của người ta rồi còn gì nữa , khổ quá đi
_em xin lỗi để em đi làm lại !
Thảo đứng ngoài cửa nghe tất biết thế nào tôi cũng buồn nên đã chờ sẵn ở phòng photo
_để em làm cho 1 lần nhìn cho kỹ rồi làm theo lần sau sẽ không bị la nữa
_uh .
_đừng có buồn nữa , mình bị la thì mình mới rút kinh nghiệm được , chị ấy la mình cũng là muốn tốt cho mình thôi
Tôi chỉ gật nhẹ đầu k trả lời , thấy vậy Thảo hôn lên má tôi để an ủi tôi ,ráng ngoan đi tối về thưởng cho , tối nay tớ ngủ với cậu ,
cười lên cái coi
_hì , được rồi tớ k buồn nữa , chỉ tớ cách làm đi ……
……………………………………………………….
_bảo anh nó sao rồi ? – ba bảo anh hỏi cô nhân viên
_dạ mới vô em nó chưa quen công việc , làm sai hoài , con cố ý nói nặng mấy câu nhưng em ấy vẫn lắng nghe , thái độ rất tốt
_ ừ , con ráng chỉ thêm cho nó , đừng có dễ dãi với tụi nó , ở nhà ăn học sung sướng quen rồi , giờ cho nếm mùi khổ cho tụi nó biế ở ngoài xã hội k như ở nhà
_ dạ ! em vậy con thấy được đó bác chứ như con người ta có ba mẹ cao sang quyền quý là ỷ thế , nói động tới là thế này thế kia , k có nên người
_ ừ bác thấy nó vậy bác cũng vui nữa , hihi
_ dạ thôi chào bác con đi
………………………………………………………
Tối về ăn cơm xong phòng ai nấy về , riêng Bảo Anh là k xuống ăn cơm nằm rầu trên phòng
_cục cưng ơi ! – Thảo gọi
_ hử ?
_ngồi dậy đi em thưởng nè , mà sao k xuống ăn cơm ? em phạt trước ngồi dậy mau !
Nè ăn đi cháo em nấu cho an đó
_ a ha ! thích nhất ăn cai này nó có mùi ngộ ngộ ăn ngon ghê
_ chứ sao em tự chế mà , ngoai em ra không ai có thể cho anh ăn món này đâu cưng .
_mà thưởng gì dạ ?
Thảo đưa sát mặt mình vào mặt bảo anh , chuẩn bị làm gì đó , bảo anh cũng sẵn sàng đón nhận , đột nhiên Thảo thốt lên :
_ Vừa thưởng cháo vừa phạt cháo đó , ăn lẹ đi rồi ngủ
_trời ơi – quế 1 cục , tôi la làng
_anh đừng có mơ , tối nay mà lén phén là em đạp xuống đất à , em ngủ trước đây !
_ biết rồi ! mà ba nói tụi mình k cần đi sớm , 8h đi cũng được á.
_ ừ , ăn lẹ đi cháo nguội giờ đó
…………………7h30 sáng hôm sau ………………….
Tôi là người dậy sớm nhất , xuống kiếm gì ăn ,thì thấy trên sofa có 1 gaí xinh đẹp , cao ráo , đang ngồi xem TV, cô gái đó liền chạy đến tôi ôm chầm lấy tôi , hôn khắp nơi lên mặt tôi
_ummmm ! nhớ anh quá à ! ummm cục cưng của em sao ốm nhôm vậy ?
_ ờ ! ờ ! – tôi cũng sượng sượng
Lúc đó Thảo đi từ trên xuống thấy hết tất cả , ra dấu kêu tôi vào nhà bếp ,
_ em ngồi đi , đợi tí ! – tôi nói với lại
_sáng sớm là có gái hôn rồi ha , tình tứ dữ ha ! – Thảo sóc óc tôi
_hì ghệ đó , đẹp hk ?
_ ừ , ghệ , nhỏ đó thì được , nhỏ khác là cây vô đầu đó cưng
_hi , biết rồi ra ngoài đi
…………………….
_nước cam nè em uống đi – tôi mời
_ chị Thảo hã ? cô gái hỏi Thảo
_ừ , em là Bảo Hân phải hong ?
_dạ ,
_về hồi nào vậy , sao k nói ? – tôi chen ngang
_ em về mấy bữa rồi tại mấy bữa nay long nhong đi chơi , rồi giờ mới về đây nè
_ hay quá ha
Bảo Hân là em bên nội của tôi , nó ở Mỹ với mẹ , ba nó ở VN , 2 người ly dị nên nó đi đi về về.lúc này Dương trên lầu xuống van còn mặc đồ ngủ , aó 3 lổ quần short jean , rẹt rẹt , có tiếng sét , BHân nhìn Dương k rời mắt
_ e hèm ! – Thảo và tôi đồng thanh
_con nuôi của bác em đó , chào chị đi
Em mình đó dương , nó từ Mỹ mới về ,Thảo đả gặp nó 1 lần vào sinh nhật thứ 18 của Ly nhưng cậu thì chưa đâu
_ em chào chị !
_ chào em
_ thôi cậu vào bếp cùng bọn tớ ăn sáng rồi mình đi làm
_ em đi nữa !
_ tùy cô
Tháng sau , k biết thế nào mà Hân làm cho Dương bằng lòng thật vui vẻ , chúng tôi cùng nhau đi làm , đi chơi bây giờ nhóm chúng tôi đã có 6 người , cùng hổ trợ nhau trong công việc , nên tôi cũng bớt bị la hơn hồi mới đi làm , 1 năm sau khi tôi 24 tuổi , chắc cũng đủ chửng chạc rồi ………..
Tại sại sân thượng trên nhà tôi
_con lại ba nói con nghe nè B.A !
_ dạ ba !
_ con có muốn tìm lại mẹ con không ?
_ dạ cũng muốn , thật ra con không tin là ba bỏ mẹ đâu , ba kể lại mọi chuyện cho con nghe được không ?
_ ừ , ba kêu con con lên cũng vì chuyện này , ngồi xuống đi ba kể cho nghe
26 năm trước ba nghèo lắm , mẹ con thì là con nhà giàu nhưng ba mẹ thương nhau dù k có môn đăng hộ đối , ông ngoại con là quan tước của nhà nước , vì thế k cho ba mẹ lấy nhau , ba mẹ dẫn nhau đi , 1 năm sau thì mẹ con hạ sinh con vừa lúc đó ông ngoai con tìm được chổ ở của ba mẹ nên bắt mẹ con về gả cho người khác , còn ba phải 1 mình nuôi con đến giờ , ba có cơ ngơi như ngày hôm nay k có dễ đâu con , cũng sự giúp đỡ của ông nội bé Ly đó , hôm con bị bắt cóc , tụi nó bị đuổi học ba phải vô trường gặp mẹ của bé Thảo xin cho tụi nó , thì ba không ngờ mẹ bé Thảo cũng là mẹ con .
Nghe nói tới đó tôi sững sôt , tròn mắt nhìn ba tôi , Thảo là em mình , nhưng mình với Thảo , không thể như thế được , những ý nghĩ như thế chạy trong đầu tôi , tôi cố ghìm nước mắt lại nghe ba nói tiếp
_nhưng nếu ba nói vậy thì con phải lớn tuổi hơn Thảo chứ tại sao ??
_ ừ , tai ba k có tiền cho con đi học , nên phải cho con học trễ 1 năm ba sợ sau này con mắc cỡ với bạn bè nên ba cũng sửa giấy tờ lại để con nhỏ xuống 1 tuổi
_ tại sao ba k nói sớm cho con biết điều này ? hã ba ?
_vì ba không muốn ảnh ưởng tới việc học của tụi con nên ba và mẹ mới giao kèo với nhau đến khi nào tụi con đủ 24 tuổi thì mới nói chuyện cho tụi con biết , ba chắc chắn lúc này Thảo cũng đã biết rõ mội chuyện rồi đó con
_tại sao vậy ba , tai sao lai là 24 tuổi mà không phải là 18t ?
_ vì lúc ba mẹ chia tay nhau là lúc ba mẹ 24 tuổi đó con .
_ con biết rồi . hèn gì , mỗi khi con sang nhà Thảo chơi mẹ bạn ấy rất tốt với con , tốt 1 cách lạ thường , thôi con cần yên tĩnh con về phòng trước đây ba , ba ngủ ngon !
_ ừ con gái ba ngoan nha con !
Tôi bước xuống cầu thang trong nước mắt , có lẽ duyên số của tôi và Thảo đến đây đã cạn , lòng tôi đau nhói , đau đến mức tôi không thở được , tôi vào phòng ngồi khóc rồi ngủ quên luôn đến sáng. Khi thức dậy tôi thấy mình không ở trên giường mà đang ngồi dưới đất và gục đầu lên giường , tôi thắc mắc và sực nhớ lại mọi chuyện tôi lại buồn , vốn dĩ hôm nay là sinh nhật tôi , tôi sẽ rất vui vẻ bên bạn bè của tôi nhưng chắc có lẽ k được rồi. hôm nay không hẹn nhau nhưng tôi và Thảo không ai đi làm , tôi đi lang thang 1 mình trên những con đường tôi và Thảo đã từng đi qua , nơi những con phố , những quán ăn lề đường , và ngôi trường cấp 3 , nhớ lại những kỷ niệm đó tôi rơi nước mắt , lòng tôi buồn khôn xiết , rồi bất chợt tôi đi đến cánh đồng cỏ lúc nào không hay , cánh đồng này cũng là người bạn thân của tôi , lúc trước mỗi khi buồn tôi đều ra đây ngồi , nói chuyện với cánh đồng , và ở đây cũng là nơi tôi và Thảo thường đi dạo vào mỗi buổi chiều , nước mắt tôi lại rơi , như tường lệ tôi nói chuyện với cánh đồng
_tao buồn lắm mày biết không , Thảo bây giờ là em gái của tao , tao và cô ấy không thể ở bên nhau được nữa , vì như thế là loạn luân … hic…hic
Tại….ại sa…saoo ? – tôi nói trong tiếng nấc
Nếu đã cho tao và Thảo yêu nhau thì đừng để cô ấy là em tao , nếu để cô ấy là em tao thì hôm trời mưa đừng để tao gặp cô ấy , tại sao ông rời lại bất công với bọn tao như thế , hã ?
Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ….. – tôi hét to để trút hết nỗi buồn ra
Tôi ngồi khóc , hồi lâu sau , tôi thấy Thảo cũng ngồi ở xa xa đằng kia , tôi không muốn cô ấy thấy tôi , tôi lẫn trốn nhưng k kịp
_ B.A ! sao cậu tránh mặt tớ , sao k nghe điện thoại của tớ ?
_ tớ … cậu cũng biết hết mọi chuyện rồi mà
_ thì sao , chẵn lẽ cũng thể làm chị em được sao ? – Thảo nói nhỏ trong nước mắt
Tôi cũng thế , nói trong nước mắt :
_ không !
Thảo ngước nhìn tôi ý thắc mắc
_vì tớ k thể thôi hết thương cậu , và tớ càng không thể chỉ xem cậu là em tớ , bây giờ càng nhìn thấy cậu tớ chỉ càng buồn lòng thôi hic…hic
_bảo anhhhh !
Thảo ôm chầm lấy tôi , ôm rất chặt và khóc, tôi cũng thế , lúc này hai người chỉ biết khóc thôi ….
Được 1 lát Thảo buông tôi ra mà nói :
_ cậu nói đúng , bây giờ mà nhìn thấy nhau chỉ có thêm đau buồn thôi , tớ và cậu cần có thời gian để chấp nhận điều này , tớ có việc phải đi trước , tạm biệt cậu !
Rồi Thảo quay lưng đi , lúc nói tạm biệt cô ấy không khóc nhưng tôi biết lúc này cô ấy đang khóc chỉ vì cô ấy không muốn tôi nhìn thấy cô ấy khóc hoài thôi , tôi đứng nhìn cô ấy đến khi cô ấy đi khuất ….rồi trong đầu tôi nảy lên ý định , tôi sẽ sang Mỹ vài ngày , để thăm mẹ Bảo Hân , bà ấy cũng như mẹ của tôi chỉ bà ấy biết giới tính của tôi và cũng chỉ bà ấy là noi tôi tìm đến mỗi khi bế tắc , tôi về nhà sắp xếp hành lý đón taxi ra Tân Sơn Nhất , ngồi trên xe tôi lấy đt ra thì thấy rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ từ các bạn tôi , tôi chỉ nhắn tin trả lời cho Ly nói với nó tôi đi Mỹ rồi khoá máy luôn , vì cần yên tĩnh tôi nói tài xế chạy 1 vòng quanh trong đường nhỏ rồi hãy vòng ra ngoài , tới ngả 3 có chiếc xe tải không hiểu sao cứ lao thẳng đến xe tôi , tài xế dù có bóp còi thế nào thì chiếc xe ấy cũng k phanh lại , đường nhỏ k còn chổ nào để né chúng tôi chưa kịp ra khỏi xe vì chiếc xe ấy lao tới rất nhanh , rồi rầm 1 cái chiếc xe ấy đụng vào xe tôi vì còn chớn nên xe tải đẩy lùi xe tôi rồi bất chợt có 1 chiếc taxi phía sau đang đi tới cũng bị kéo vào cuộc chơi ,chiếc xe tải dồn ép , đẩy lùi 2 taxi cho đến khi đụng vào bờ tường nhà dân thì mới dừng lại , 2 taxi bị ép đến k còn gì , kiếng xe vỡ vụn , mui xe , nóc xe móp méo khắp nơi , ông tài xế xe tải chỉ bị thương nhẹ còn chúng tôi vì va chạm quá mạnh 2 tài xế ,tôi và vị khách bên kia đều tử nạn , vị khách bên kia không ai khác đó là Thảo , cũng như tôi cô ấy chuẩn bị sang Mỹ thăm dì của mình sau mấy năm ở VN , nhưng k may …… đời đâu biết trước chữ ngờ , sau khi đều tra ra thì mới biết chiếc xe tải đó bị đức thằng. đến ngày chôn tôi và Thảo….. có lẽ đám tang của chúng tôi chỉ thua mấy người trong nhà nước thôi vì các bạn của tôi và Thảo , các thầy cô giáo cũ , các cô chú công an , các bạn của ba mẹ tôi , người nhà của tôi và người nhà Thảo cô tôi và dì của Thảo cũng từ Mỹ bay về tức khắc khi nghe tin , rồi các y tá chăm sóc tôi ở bệnh viện rồi hàng xóm đều có mặt , lúc đưa tang thì cả đường phố đếu ngập tràn tiếng khóc , họ đau lòng khôn xiết vì đôi bạn trẻ chúng tôi. Tiếng ve kêu càng làm sầu thêm sầu ….. và
câu chuyện đến đây kết thúc